Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 265: Lựa Chọn Bỏ Qua (1)

Chương 265: Lựa Chọn Bỏ Qua (1)Chương 265: Lựa Chọn Bỏ Qua (1)
Lúc này Tô Mộc và Tô Thần nghe được tiếng động trong phòng Diêu Xuân lập tức vội vàng đi tới.
Khi họ đến phòng của Diêu Xuân thì nhìn thấy sắc mặt của Diêu Xuân hồng hào đang đứng ở một bên.
Tô Mộc và Tô Thần sững sờ khi nhìn thấy Diêu Xuân như vậy.
Bọn họ nhìn thấy Diêu Xuân không hề giống như là người bị bệnh.
Lúc này, Diêu Xuân vẫn đang đắm chìm trong những cảm xúc mà mình đã hồi phục.
Diêu Xuân thấy hai đứa nhỏ đang ngây ngốc trước mặt mình, Diêu Xuân lập tức gọi tên Tô Thần và Tô Mộc.
"Tiểu Thần, các con làm sao vậy? Sao cứ đứng ở đó mà không nói lời nào?" Diêu Xuân nói với bọn họ.
Không đợi hai người bọn họ lên tiếng, Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh đã cười nói với Diêu Xuân là do bọn họ vui mừng quá, không biết nên làm gì!
Nghe Tô Ngưng Nguyệt nói Diêu Xuân cũng rất vui.
"Nương thật sự rất thần kỳ, vậy mà người đã khỏe rồi!" Lúc này, Tô Mộc vội vàng đi tới trước mặt Diêu Xuân nói.
Diêu Xuân gật đầu khi nghe Tô Mộc nói.
"Đúng vậy, tất cả đều nhờ có Nguyệt Nguyệt, nếu không phải vì Nguyệt Nguyệt thì ta sợ bệnh của mình sẽ không chữa được." Diêu Xuân nói với Tô Mộc.
Trước khi Tô Mộc kịp lên tiếng, Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh đã vội vàng xua tay.
"Không, mẫu thân, đó là bởi vì ý chí của mẫu thân rất kiên cường cảm động đến trời cao nên người mới khỏi bệnh."
"Cho dù là thế nào, để chúc mừng bây giờ nương đã khôi phục, chúng ta đi đến Quế Lâm Cư chúc mừng đi!" Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân còn chưa kịp nói gì, Tô Thần đã nghe được lời Tô Ngưng Nguyệt nói, vội vàng nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Tỷ tỷ, Quế Lâm Cư là nhà hàng lớn nhất chỗ chúng ta sao?" Tô Ngưng Nguyệt gật đầu nói.
"Đúng vậy!"
"Trời ơi, đệ vẫn chưa được đến đó!"
"Ta cũng chưa đến đó." Tô Mộc nói.
Diêu Xuân ở bên cạnh nghe thấy bọn họ nói vậy thì nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt, nhưng đồ ăn ở đó thực sự rất đắt." Diêu Xuân hơi lo lắng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Nương yên tâm, hiện tại con đã tích cóp được khá nhiều tiên, chắc chắn có thể đến đó ăn một bữa no nê."
"Ai nha cứ đi thôi. Nương chúng ta mau đi chúc mừng đi, mấy năm cũng không đến đó một lần!" Tô Thần ở bên cạnh làm nững với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe Tô Thần nói thì cảm thấy rất có lý, vì vậy bà ấy gật đầu.
"Vậy được rồi, chúng ta thu dọn đồ đạc rồi đi ăn cái đó đi." Khi Tô Thân nghe thấy Diêu Xuân đồng ý thì vui vẻ nhảy cẵng lên.
"Thật tốt quá, thật tốt quá, có thể đi ăn một bữa thịnh soạn!" Tô Thân kích động nói.
Lúc này, Hàn Mi Nhu và Hà Hương đang vội vã chạy tới cung Vĩnh Ninh. Khi Hàn Mi Nhi đến cung Vĩnh Ninh nhìn thấy cảnh tượng ở đó thì nàng ấy sững sờ.
Chỉ thấy trên mặt đất đặt một thi thể bị đậy vải trắng, bên cạnh là bức tượng phật đã bị ngã xuống.
Khi Hà Hương nhìn thấy cảnh này, nàng ta sững sờ, nàng ta không thể tin tiểu thư nhà mình lại biến thành một cái xác khô như thế này.
Sau khi nhìn thấy cảnh này Hàn Mi Nhi không biết phải làm gì, đầu óc trống rỗng như bị sét đánh.
Hàn Mai Nhi từng bước đi về phía thi thể kia.
Nước mắt không ngừng chảy xuống.
"Muội muội, muội mau đứng dậy đi, tỷ tỷ tới, tỷ tỷ tới cứu muội." Lúc này Hàn Mi Nhi cũng không dám tin tất cả chuyện này đều là thật sự.
Ngay lúc Hàn Mi Nhi muốn quỳ xuống nhìn muội muội của mình, chỉ nghe thấy bên ngoài cung Vĩnh Ninh truyền đến một giọng nói dứt khoát.
"Tỷ tỷ!" khi Hàn Mi Nhi nghe thấy giọng nói, nàng ấy vội vàng xoay người lại.
Lúc này, Hàn Mi Nhi nhìn thấy Hàn Vũ Đồng xuất hiện trước mặt mình. Khi Hàn Mi Nhi nhìn thấy cảnh này, nàng ấy vội vàng đi về phía Hàn Vũ Đồng.
"Muội muội, muội không sao chứ. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Hàn Mi Nhi chỉ vào thi thể đặt trên mặt đất nói với Hàn Vũ Đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận