Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 477: Sinh Thần Của Gia Gia Tô Ngưng Nguyệt (2)

Chương 477: Sinh Thần Của Gia Gia Tô Ngưng Nguyệt (2)Chương 477: Sinh Thần Của Gia Gia Tô Ngưng Nguyệt (2)
"Ha ha, cháu gái của ta đúng là có tâm, huyết sâm này rất hiếm thấy, trước kia ở trong phủ ta cũng chỉ có thể được người ta đưa cho ta, không ngờ tới hiện tại ta còn có thể nhìn thấy được tiếp, đúng là..." Gia gia hồi tưởng lại nhưng đột nhiên ý thức được sắc mặt mọi người trong nhà không đúng lắm nên cũng vội vàng dừng lại lời nói.
"Thôi, thôi, không đề cập tới nữa, đều là những chuyện chua xót nước mắt, hãy để cho chuyện cũ theo gió bay đi." Gia gia ngừng nói chuyện thế là cũng không có ai lại hỏi Tô Ngưng Nguyệt nguồn gốc của huyết sâm nữa, mọi người đều rất thức thời.
"Gia gia, nào, người mau nếm thử đồ ăn con làm đi, đây chính là món mới con vừa được học từ nương đó." Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng thay đổi đề tài nói đến món ăn mình vừa mới làm.
"Ừm, không tồi, không tồi, cô nương nhà chúng ta quả đúng là một hài tử khéo tay, các con cũng nếm thử đi quả thật sự ăn rất ngon." Gia gia cũng thay đổi chủ đề sang các món ăn theo Tô Ngưng Nguyệt, tâm trạng theo đó cũng tốt lên.
"Ăn ngon thì người cũng ăn nhiều một chút, gia gia." Tô Ngưng Nguyệt cũng rất ngoan ngoãn, cho nên bữa cơm mừng thọ này cho gia gia cũng diễn ra rất vui vẻ.
Tới buổi tối, gia gia cùng Tô Thần, Tô Mộc đều đã đi ngủ, Diêu Xuân lại nhẹ chân đi vào phòng của Tô Ngưng Nguyệt, hơn nữa bà ấy còn làm một động tác "suyt" ra hiệu.
"Nương, sao người lại vào đây." Thấy mẫu thân hiển nhiên không muốn để cho người khác nghe thấy cho nên nàng cũng chờ Diêu Xuân đến gần mép giường của mình rồi nhẹ giọng nói.
"Ngưng Nguyệt, con mau nói thật cho ta biết rốt cuộc cái thứ gọi là huyết sâm kia con lấy từ đâu ra?" Tuy rằng trong bữa tiệc mừng thọ hôm nay Diêu Xuân ngại ngùng không hỏi ra nhưng hiện tại Diêu Xuân cần phải tìm nữ nhi hỏi cho rõ ràng.
"Nương, con đã nói với người rồi mà, con đào được nó ở bên ngoài." Ít nhiều gì Tô Ngưng Nguyệt cũng có một chút chột dạ. Đương nhiên huyết sâm này không phải là Điềm Điềm, Mật Mật nhưng nó cũng không phải là nhân sâm bình thường mà do nàng vô tình phát hiện ra trong hệ thống không gian. Nàng nhớ sắp tới là sinh thần của gia gia nhưng lại chưa có gì tốt để tặng nên mới lấy huyết sâm này ra. Thậm chí nàng còn bịa ra lý do nhưng không ngờ tới vẫn bị mẫu thân nhà mình nghi ngờ.
"Mấy ngày nay con vẫn luôn ở trong nhà thì làm sao có thời gian ra ngoài tìm huyết sâm được? Con nói thật cho ta đi." Diêu Xuân nói rõ là mình không tin, nếu như đặt vào ai thì cũng đều không tin, đến người còn ra không được thì sao có thể tìm được huyết sâm quý báu như vậy chứ?
"Nương, người có còn nhớ không? Có một lần con đi ra ngoài đào rau tới khuya mới trở về, sau đó rau cũng rất sạch sẽ." Tô Ngưng Nguyệt bất lực chỉ có thể nói ra chuyện xưa, nàng cũng không thể nói đây mình lấy nó từ trong hệ thống không gian ra được.
"Còn nhớ, nhưng làm sao, không phải thời gian đã qua rất lâu rồi sao, có liên quan gì à?" Tuy rằng Diêu Xuân không biết có liên quan gì nhưng vẫn trả lời.
"Lần đó con đào được nhưng lại không nói cho người biết, sau đó con sợ người sẽ trách con nên con mới không nói cho người. Đó cũng là một món quà chuẩn bị cho gia gia nên xem như một bất ngờ đi. Nếu con nói cho mọi người biết thì còn gì là thân bí nữa chứ, con bảo đảm với người là sự thật." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân bằng khuôn mặt chân thành, không một chút lừa gạt.
"Được rồi, ta hiểu rồi, nhưng mà gần đây ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, có chuyện gì thì nhất định phải nói cho ta biết, con muốn giấu giếm gì thì ta sẽ giúp con giấu giếm. Cũng giống như hôm nay, con xem nếu như không phải con kịp thời thay đổi đề tài thì sẽ xấu hổ biết bao nhiêu." Diêu Xuân chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận