Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 455: Yến Hội Của Thái Hậu (1)

Chương 455: Yến Hội Của Thái Hậu (1)Chương 455: Yến Hội Của Thái Hậu (1)
"Lúc nãy con bị làm sao vậy, gọi con con cũng không để ý đến ta, còn không nhúc nhích, làm ta sợ muốn chết." Diêu Xuân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt không có việc gì, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Cái đó, con vừa rồi có chút mệt mỏi, chợp mắt một chút, mẫu thân, người đừng lo lắng cho con, con không có việc gì." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Diêu Xuân cũng không có nghĩ quá nhiều, liên thả lỏng, mặt đầy ý cười nói với Diêu Xuân.
"Mẫu thân, vừa rồi người kêu con làm gì vậy?"
"Nhìn xem, con không nói ta cũng đã quên, ta mới vừa mua đồ ăn trở vê, muốn con giúp ta xử lý, vừa nháo một chút như vậy, ta đã không nhớ rõ rồi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Được, mẫu thân, đi nhanh đi, chúng ta đi dọn dẹp, Tiểu Thần một lát nữa sẽ trở về, chúng ta nên làm cơm trưa rồi." Tô Ngưng Nguyệt chuồn xuống khỏi giường, vội vàng đổi đề tài.
"Thật sự nguy hiểm thật quá, thiếu chút nữa đã bị mẫu thân phát hiện." Tô Ngưng Nguyệt tự nói, thè lưỡi, bước nhanh đi đến phòng bếp.
"Trời ạ, mẫu thân, sao người lại mua nhiều đồ ăn như vậy chứ? Còn có thịt nữa." Tô Ngưng Nguyệt cảm giác thật kinh ngạc, tuy rằng nàng là xuyên qua đây, nhưng đầu óc nàng còn có ký ức của nguyên chủ. Cho nên cũng không đến mức dễ dàng bị phát hiện bí mật của nàng như vậy.
"Thì không phải gia gia con tới sao, làm một chút đồ ăn dinh dưỡng cho gia gia con bồi bổ cơ thể chứ." Diêu Xuân thản nhiên nói,'Mẫu thân cũng thật tốt với gia gia." Hai người bọn họ cứ như vậy mỗi người một câu, cũng không có phát hiện gia gia đã đứng ở cửa, lại cảm động không thôi.
"Vương gia, hôm sau là yến hội của Thái hậu rồi, nghe nói ngày mai Nhị tiểu thư của Hàn gia cũng sẽ tới." Tiểu Lục vừa hầu hạ Thiên Vũ Hàn vừa nói. "Ta biết." Thiên Vũ Hàn nghe hắn ta nói, chỉ thản nhiên đáp lại: "Thế thì sao? Ta lơ nàng ta đi là được." Không phải Thiên Vũ Hàn không biết tâm ý của Nhị tiểu thư Hàn gia, chỉ là hắn chẳng có chút cảm giác nào với nàng ta cả. Nghĩ vậy, Thiên Vũ Hàn lại không khỏi nhớ đến Tô Ngưng Nguyệt ở Lĩnh Nam, sao lại như thế chứ? Trên đời này làm sao có thể có một nữ tử khác lạ như vậy? Không bị phong tục của thế gian ràng buộc. Khóe miệng Thiên Vũ Hàn khẽ giương lên, lộ ra một nụ cười khó mà nhìn thấy.
"Tỷ, tỷ nói xem ngày mai ta nên mặc y phục màu đỏ hay là màu xanh lá đây?" Hàn Vũ Đồng hỏi Hàn Mi Nhi, nghĩ đến việc ngày mai có thể gặp được Hàn ca ca của mình, trên mặt nàng ta hiện lên những vệt ửng đỏ.
"Mặc màu xanh đi, màu xanh cho đơn giản chút." Hàn Mi Nhi nói.Nhưng mà màu xanh có đơn điệu quá không, Hàn ca ca sẽ không chú ý đến muội mất." Rõ ràng Hàn Vũ Đồng đang do dự.
"Muội yên tâm, tỷ tỷ sẽ lừa muội sao?" Hàn Mi Nhi nói: "Muội muội, muội nghĩ mà xem, mai nhất định sẽ có rất nhiều người mặc màu sáng, nếu muội mặc màu xanh chắc chắn sẽ là chút xanh giữa muôn vàn màu sắc tươi rói, đến lúc đó Thiên Vũ Hàn tự nhiên sẽ chú ý tới muội. Hắn không phải người tâm thường, sẽ không vừa ý một người cực kỳ thô tục đâu." Câu nói của Hàn Mi Nhi như một cái chày gỗ đánh thức Hàn Vũ Đồng.
"Đúng vậy, Hàn ca ca của ta là một người khác biệt, ta mặc màu xanh thì hắn nhất định sẽ để ý đến ta." Bây giờ Hàn Vũ Đồng tràn đầy tự tin.
"Cảm ơn tỷ tỷ, ta yêu tỷ chết mất." Có thể thấy Hàn Vũ Đồng rất chú trọng yến hội này, thế nên hiện tại nàng ta cho rằng có được sự trợ giúp của tỷ tỷ, nhất định sẽ thành công.
"Nói cái gì đó? Lớn từng này rồi mà vẫn không biết trên biết dưới như vậy." Thật ra Hàn Mi Nhi vẫn rất cưng chiêu nàng muội muội này, chỉ là có chút tiếc rèn sắt không thành thép, tại sao lại thích gã Vương gia quần là áo lượt kia chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận