Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 613: Bàn Chuyện Hôn Sự (1)

Chương 613: Bàn Chuyện Hôn Sự (1)Chương 613: Bàn Chuyện Hôn Sự (1)
Khóe miệng Văn thị giật giật, đây chẳng phải là cường đạo không nói lý sao? Hắn còn muốn tự tiện đến nhà người khác ăn cơm, thật sự, bà ta chưa bao giờ thấy người vô liêm sỉ như vậy, hắn quả thực còn không biết xấu hổ hơn cả bà ta.
Tuy nhiên, dù trong lòng nghĩ như vậy nhưng bà ta vẫn cười cười nói: "Được rồi, vậy muội sẽ đi tìm bà mối. Ngày mai chúng ta cùng đi nhé, để tránh cho đêm dài lắm mộng."
Sau đó, bà ta rời đi, Văn đại ca uống rượu ăn thịt trông rất nhàn nhã, dù sao Tô gia cũng có tiên, đến lúc đó không phải Văn Phi sẽ có tiên đi thi sao? Đến lúc đấy, họ qua thông gia vay tiền, một hai trăm gì đó cũng không cần trả lại.
Khi đó nương tử của Văn Phi sẽ phải trông cửa hàng cho hắn, hắn cũng sẽ trang trí lại nội thất trong nhà, tốt nhất là nên thuê thêm vài nha hoàn về làm việc này.
Văn đại ca ở đây suy nghĩ thật đẹp, người Tô gia còn chưa hề biết gì về những chuyện này, đoán chừng nếu biết thì sẽ xông ra đánh nhau mất. Không phải là khoe khoang, nhưng Nguyệt Nhi của họ chỗ nào cũng tốt, những nam nhân kia làm sao có thể xứng đáng? Chẳng cần xét đến những người khác, bọn họ lại càng chướng mắt tên Văn Phi kia, trong mắt mọi người, Văn gia đều không phải người tốt, ai sẽ ngu ngốc mà đem nữ nhi của mình gả vào cái nhà đó?
Văn thị làm theo lời đã nói, lấy một ít tiền đi tìm bà mối trong làng. Về phần bà mối kia, bà ta nghĩ Văn thị vừa là bá mẫu của Tô Ngưng Nguyệt lại là cô mẫu của Văn Phi, hai đứa trẻ này đều xuất chúng, nếu thành thân hai nhà cũng càng thêm gần gũi, vậy nên bà ta vô cùng hào hứng.
(*) Sao Văn Khúc: Trong Tử Vị - Cát tinh chủ về đỗ đạt, năng khiếu về văn chương.
Nếu lần mai mối này thành công, lúc đó tiền thưởng từ Tô gia hẳn sẽ không hề ít, hơn nữa, khi Văn Phi thi đậu rồi, bà ta còn có thể ra ngoài khoe rằng mình đã làm mối cho đại lão gia. Nghĩ đến đây, bà ta liền thêm vui vẻ đi theo Văn thị.
Nhưng khi vừa đi ra ngoài, bà ta liền nhìn thấy một đám người Văn gia lớn nhỏ đều đang đứng ở bên ngoài. Bà ta nghĩ thâm trong lòng, cho dù Văn gia có muốn gặp nữ nhân này đến mức nào thì cũng đâu có thể kéo cả một nhà cùng đến như vậy. Cái này cũng quá khó coi đi?
Nghĩ là vậy, bà vẫn đi theo bọn họ, Văn đại tẩu cố tình đi phía sau, sau đó nói: "Hôm nay chúng ta đến nhà thê tử của Văn Phi, nghe nói nhà họ rất giàu, đến đấy muốn ăn món gì đều có, mọi người cứ ăn thật nhiều vào."
Mọi người đều phấn khích nghĩ đến việc sẽ có thật nhiều thịt trên bàn ăn, bởi vì đối với họ, thịt là thứ khan hiếm, mỗi năm chỉ có thể được ăn một lần.
Trên đường đi, người Văn gia đều không thể giấu nổi sự háo hức, trong đầu chỉ nghĩ đến việc có thể ăn bao nhiêu tùy thích khi đến Tô gia.
Đến nơi, là bà mối gõ cửa, sau khi Diêu Xuân mở cửa, nhìn thấy bà mối Vương, có chút ngạc nhiên không biết tại sao bà ta lại đến đây, liền hỏi: " Bà mối Vương, hôm nay đến đây có chuyện gì vậy?"
Bà mối Vương nói với nụ cười tươi như hoa: "Chúc mừng gia chủ, hôm nay đến đây chính là để báo chuyện tốt!" Diêu Xuân tưởng rằng bà ta đến đây để nói chuyện với Tô Mộc, vậy nên mở cửa để bà ta vào. Tuy nhiên, bà không ngờ rằng khi bà mối Vương bước vào, theo sau liền có tiếng âm ï náo động, có một đoàn người bước vào theo.
Diêu Xuân cau mày tự hỏi ai lại bất lịch sự như vậy, nhưng khi nhìn thấy Văn tẩu, bà liên nhận ra đây là một đám người Văn gia.
Bà không đuổi được người ra ngoài nên đành hỏi: "Các người kéo đến đây có chuyện gì vậy?" Bà nhìn thấy người Văn gia ngó đông ngó tây một lúc, sau đó thậm chí có người còn đi vào phòng của họ, lục lọi khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận