Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 694: Đoàn Tụ (1)

Chương 694: Đoàn Tụ (1)Chương 694: Đoàn Tụ (1)
Buổi tối lúc Tô Mộc trở về, cảm thấy không khí trong nhà rõ ràng không giống với ngày thường, cửa lớn trong nhà không chỉ treo đèn lông đỏ, còn ngửi thấy một cỗ mùi thơm của cơm mẫu thân hắn nấu nữa. Tô Mộc hỏi tiểu ti bên cạnh: "Hôm nay là ngày lễ lớn gì sao?"
Tiểu ti lắc lắc đầu: "Đâu phải đâu gia."Tô Mộc cũng nghĩ, không phải ngày lễ tết gì, vậy sao lại náo nhiệt như vậy. Sau đó ôm hai cây củ cải nhỏ từ trên xe ngựa xuống. Nam hài tử đã được đặt xuống đất, nữ hài tử vẫn luôn được hắn bế trong lòng. Đứa nhỏ chính là Tô Bắc Bắc.
Tô Bắc Bắc ngửi thấy mùi thơm, hỏi: "Cha, thơm quá đi, tổ mẫu lại nấu đồ ngon sao? Lễ nào, lại là sinh thân của Bắc Bắc sao?"Tô Mộc chạm nhẹ vào trán con gái nhỏ, nói: "Sinh thân của con không phải vừa mới qua sao?"
Lúc sinh thần của tiểu cô nương, Diêu Xuân đích thân xuống bếp nấu một bàn to đồ ăn ngon, cho nên ngửi thấy mùi vị này, con bé mới nghĩ rằng lại đến sinh thần mình.
Tô Hằng ở bên cạnh kéo góc áo phụ thân, khuôn mặt đó cùng Tô Mộc cứ như là tạc từ cùng một khuôn mà ra. Không bao lâu sau, Tô Thần cũng về đến cửa nhà, nhìn thấy ca ca chất tử chất nữ đều đang đứng ở cửa, hiếu kỳ hỏi: 'Ca ca, sao không vào đi?”
Nhìn thấy Tô Thần, hai tiểu gia hoả cực đáng yêu đồng thanh gọi: "Tiểu thúc."Tô Thần đáp lại một tiếng, sau đó bế Tô Thần lên. Tô Hằng được thúc thúc bế lên cũng rất thích thú, vui vui vẻ vẻ ôm lấy cổ hắn.
Tô Thần phát hiện hôm nay không khí trong phủ thật khác với ngày thường, hỏi: "Hôm nay là ngày gì thế? Sao lại náo nhiệt thế này?"
"Ta cũng không biết, nhưng mà cứ vào xem sao là biết ngay thôi."Hai người cùng nhau bước vào cửa nhà. Nha hoàn trong phủ còn có chúng tiểu ti bộ dáng đều rất vui vẻ.
Tô Mộc và Tô Thần bước vào phòng ăn, liền thấy gia gia tươi cười ngồi đó, Chương Dự đang bày biện bát đũa, thấy Tô Mộc bước vào liền cười ngọt ngào nói: "Tướng công đã về rồi, hôm nay bà bà đích thân xuống bếp, tướng công mau ngồi xuống ăn cơm."
Tô Mộc ngồi xuống, sau đó mới hỏi: "Gia gia, hôm nay có chuyện gì vui sao?"Gia gia hắn ngày thường không dễ cười, hôm nay lại cười xán lạn như vậy, nhất định là có chuyện gì tốt.
Còn chưa đợi Tô lão gia tử mở miệng, Lý Duyệt Dĩnh liên kéo theo một nữ hài tử xuất hiện, gương mặt quen thuộc đó khiến Tô Mộc trực tiếp nhảy dựng lên, sau đó nhìn vê phía nàng: "Ta, không phải ta đang nằm mơ đó chứ. A Thần, không phải ta đang nằm mơ đó chứ."Tô Thần cũng nhìn thấy rồi: "Ca ca, không phải nằm mơ, không phải nằm mơ, thực sự là tỷ tỷ, thực sự là tỷ tỷ đó."
Tô Mộc và Tô Thần đều chạy lên ôm lấy Tô Ngưng Nguyệt. Tô Bắc Bắc nhìn nữ hài tử này, hỏi Chương Dự: "Nương, đó là cô cô của con sao?"Chương Dự xoa xoa khuôn mặt bầu bĩnh của con bé: "Đúng vậy, đó chính là cô cô của Bắc Bắc. Sao thế, Bắc Bắc không vui sao?"
Tô Bắc Bắc liên mếu máo: "Sau này cha và gia gia có phải sẽ chỉ thích cô cô không thích con nữa không?”
Chương Dự không biết phải nói gì, lúc này, Tô Ngưng Nguyệt đã bước đến bên người Tô Bắc Bắc, xoa xoa cái đầu nhỏ của con bé, nói: "Đương nhiên là không rồi, sau này, sẽ chỉ có thêm một người yêu quý Bắc Bắc mà thôi, cô cô cũng rất thích Bắc Bắc đó."Nói xong, bèn hôn con bé một cái, sau đó nhìn Tô Hằng ở bên cạnh, cũng kéo qua hôn một cái.
Khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh lập tức liên ửng hồng, Tô Ngưng Nguyệt nhìn mà vui vẻ không thôi, sau đó vươn tay ra, mỗi tay một đứa bế hai đứa nhỏ lên.
Chương Dự sợ Tô Ngưng Nguyệt không đủ sức làm hai đứa nhỏ ngã xuống, nhưng mà dáng vẻ Tô Ngưng Nguyệt bế hai đứa nhỏ cứ như chẳng tốn chút sức lực nào vậy. Tô Hằng và Tô Bắc Bắc còn là lần đầu tiên thấy có người cùng lúc bế cả hai đứa lên. Cho nên vì cái này, mà hai tiểu gia hoả đều rất thích người cô cô này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận