Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 318: Cảm Động Không Nói Lên Lời (1)

Chương 318: Cảm Động Không Nói Lên Lời (1)Chương 318: Cảm Động Không Nói Lên Lời (1)
"Cảm ơn tỷ tỷ.' Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Sao lại khách sáo với tỷ tỷ của mình như vậy?" Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói như vậy, nàng mỉm cười nhìn Tô Thần.
"Được rồi, đệ có thể ăn ở đây trước, tỷ tỷ đem hộp còn lại đưa cho gia gia, tỷ nghĩ gia gia sẽ thích." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này thì gật đầu ngay.
"Tỷ tỷ đi trước đi." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt ôm một cái hộp khác đi tới phòng lão gia tử Tô gia.
Sau khi đến phòng lão gia tử Tô gia, nàng nhìn thấy Tô Mộc đang ngồi một bên trò chuyện với lão gia tử Tô gia.
Tô Ngưng Nguyệt thấy vậy, nàng cầm hộp đi vào.
"Gia gia, đây là đào đóng hộp con và đệ đệ làm mấy ngày trước, bây giờ đã chuẩn bị xong rồi, gia gia ăn thử đi." Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa đặt đào đóng hộp lên bàn.
Lão gia tử Tô gia nghe Tô Ngưng Nguyệt nói, ông ấy nhìn về phía nàng.
"Cảm ơn Nguyệt Nguyệt." Lão gia tử Tô gia nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được lão gia tử Tô gia nói, nàng lắc đầu.
"Gia gia, người không cần khách khí, đây là việc Nguyệt Nguyệt nên làm." Tô Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn nói với lão gia tử Tô gia.
"Gia gia, người và tiểu Thần hãy ăn đào đóng hộp này, Nguyệt Nguyệt sẽ vào bếp xem nương có cần giúp đỡ không." Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì rời khỏi phòng lão gia tử Tô gia.
Sau khi tiễn Tô Ngưng Nguyệt rời đi, lão gia tử Tô gia cầm hộp đào trên bàn về bên cạnh, vặn mạnh mở ra.
"Tiểu Mộc, ăn nhanh đi." Lão gia tử Tô gia nhìn Tô Mộc nói.
Tô Mộc lắc đầu khi nghe ông ấy nói.
"Gia gia, Tiểu Mộc đã ăn cơm rồi, người ăn nhanh đi."
Lúc này, trong phòng ký túc xá, Tô Thần đang cầm hộp đào vặn thật mạnh, lại phát hiện mình không còn sức lực để mở hộp đào ra.
Tô Thần bĩu môi, đặt hộp đào lên bàn rồi đi ra ngoài.
Nó đi tới phòng bếp nhìn thấy Diêu Xuân đang nấu ăn.
Tô Ngưng Nguyệt đang trò chuyện với Diêu Xuân, khi Tô Ngưng Nguyệt thấy Tô Thần tới liên nhìn Tô Thần.
"Sao vậy? Tiểu Thần." Tô Ngưng Nguyệt hỏi Tô Thần.
Tô Thân cong môi khi nghe được lời nói của Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ tỷ, hộp đào tỷ đưa cho đệ, đệ không mở được." Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói lời này thì nở nụ cười.
"Tỷ tỷ đã sớm quên sức lực hiện tại của đệ không lớn như vậy, không mở được đào đóng hộp, đưa cho nương để người giúp đệ mở ra." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy liền chạy về phòng mình ôm hộp đào đi ra.
"Nương, giúp tiểu Thần mở hộp đào đi." Tô Thần nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe Tô Thần nói vậy liên buông đồ trong tay xuống lau tay.
"Không thành vấn đề." Diêu Xuân mỉm cười nói với Tô Thần.
Diêu Xuân cầm lấy hộp đào mà Tô Thần đưa cho, bóp nhẹ, chỉ nghe thấy một âm thanh.
Lúc này, Diêu Xuân đã mở hộp đào ra.
Tô Thần nhìn thấy Diêu Xuân mở hộp đào, vui vẻ vỗ tay nhảy dựng lên.
"Nương thật tuyệt vời!" Tô Thần thích thú nhìn Diêu Xuân.
"Được rồi, đem hộp đào sang một bên và ăn đi!" Diêu Xuân đưa hộp đào đã mở nắp cho Tô Thần và nói.
Tô Thần nhanh chóng cầm lấy hộp đào.
"Cảm ơn nương." Nhận được hộp đào, Tô Thần cũng không vội rời đi mà lấy một đôi đũa từ trong bếp, gắp một quả đào đưa cho Diêu Xuân.
"Nương cũng nếm thử đi." Tô Thần nhìn Diêu Xuân nói.
Khi Diêu Xuân nghe Tô Thần nói những lời này, ánh mắt chuyển sang Tô Thần.
"Tiểu Thần, con ăn đi, nương đang nấu!" Diêu Xuân nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe Diêu Xuân nói lời này thì bĩu môi.
"Nương cứ cắn một miếng đi, tiểu Thần đã giơ nó lên rất lâu rồi." Tô Thần nói với Diêu Xuân.
"Đúng vậy đó nương, đây là tâm ý của Tiểu Thần, người ăn đi." Tô Ngưng Nguyệt cũng giúp Tô Thần nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân mỉm cười hạnh phúc khi nghe những gì hai đứa con của mình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận