Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 751: Nhớ Lại (2)

Chương 751: Nhớ Lại (2)Chương 751: Nhớ Lại (2)
Kỳ thật Thiên Vũ An mấy ngày nay sống rất khó khăn, hắn ta cũng không biết tại sao, chỉ là uống rượu cùng hoàng đế một lần, tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy. Mà không biết từ lúc nào, trong kinh truyền tới một lời đồn đại.
Bọn họ đều nói, là mình cố ý thiết kế nhà như vậy để Hoàng thượng bị thương, hôn mê bất tỉnh cũng là do hắn ta sử dụng yêu thuật. Mục đích thực sự của hắn ta, là vì bệ hạ không có hài tử chỉ cần bệ hạ chết, như vậy, nhất định hắn ta sẽ được kế thừa ngôi vị, và hắn ta sẽ lên được vị trí hoàng đế, dù sao Vương phi của hắn ta cũng là người của Tạ gia.
Trương Nghiêm nhớ lại, rồi đem những tin đồn mấy ngày qua kể cho Thiên Vũ Hàn nghe.
Thiên Vũ Hàn mở miệng nói: "Mời An Thân vương vào cung đi, trẫm muốn gặp hắn ta."
Thiên Vũ An nghe được Thiên Vũ Hàn muốn gặp mình, nơm nớp lo sợ lên xe ngựa đến kinh thành, sau đó trên đường đi đều cực kỳ bất an, hắn sợ Thiên Vũ An sẽ tin những lời đồn đại kia, vậy hắn không phải coi như xong sao?
Nói một câu đại nghịch bất đạo, hắn ta có nghĩ như vậy thì cũng không có lá gan này đâu, đám người này đúng là đề cao hắn ta.
Lần đầu tiên hắn ta quỳ xuống khi gặp Thiên Vũ Hàn, sau đó nói: "Bệ hạ, thân thật sự không có ý nghĩ này đâu. Người tin thần, thần thật sự vô tội."
Thiên Vũ Hàn giương lên tay, sau đó nói: "Đứng lên đi, không cần quỳ, lời đồn đại trong kinh thành trẫm đã nghe rồi, trẫm không có để trong lòng. Trâm cũng biết, ngươi không phải cố ý, đều là do trẫm tự ngã."
Nghe được như vậy, Thiên Vũ An mới thở phào nhẹ nhõm, may mắn hắn không tin mấy lời đồn đại nhảm nhí kia, nếu không hắn ta nhất định không gặp được thê tử nhà mình rồi. "Vậy bệ hạ triệu tập thần tới, là có chuyện gì sao?"
Thiên Vũ Hàn nhớ đến Tô Ngưng Nguyệt, sau đó mặt bắt đầu phiếm hồng, sau khi mình quên nàng, cũng không biết nàng cảm thấy thế nào khi nghe mình cưới nữ nhân khác, nhất định là rất đau lòng. Đầu do mình, hi vọng bây giờ bù đắp sẽ không muộn màng, hi vọng Ngưng Nguyệt không quên hắn, không bỏ hắn mà đi."
Thiên Vũ Hàn nghĩ, nhân lúc Tô Ngưng Nguyệt chưa hoàn toàn bỏ hắn, trước hết nên năn nỉ nàng, dù sao cũng là hắn có lỗi với nàng.
Thiên Vũ Hàn ngượng ngùng ho khan một cái, sau đó nói: "Ta nghe nói, lúc trước Tô Ngưng Nguyệt đã từng đi ngoại quốc?"
Trong lòng Thiên Vũ An nghĩ rất đơn giản, chắc là Thiên Vũ Hàn cũng chỉ muốn biết một chút về thê tử mình.
Thiên Vũ An hắng giọng một cái, sau đó nói: "Ừm, thật ra ta cũng từng nghe Vương phi nói qua, nàng chỉ với ta, lúc Tô Ngưng Nguyệt mười một tuổi đã theo Bắc Minh phu nhân lên thuyền đi ngoại quốc.
Về sau nghe nói Bắc Minh phu nhân tìm được người mà bà ấy thích lúc trẻ, sau đó thành thân, Bắc Minh phu nhân định trở về, nhưng lá gan Tô Ngưng Nguyệt tương đối lớn, trực tiếp nhảy lên một con thuyền khác. Bắc Minh phu nhân tìm không thấy nàng, định đi tìm nàng, nhưng dù sao cũng ở trên biển, sao có thể dễ tìm như vậy?
Cho nên qua nhiều năm cũng không tìm được nàng, kỳ thật trong lòng mọi người đều ngâm hiểu không nói ra, là nàng đã mất mạng ở trên biển. Dù sao trên biển rất là nguy hiểm.
Nhưng không ngờ tới là, nàng đúng thật là còn sống trở về nha."
Thiên Vũ Hàn sau khi nghe, trong lòng nghĩ mà sợ, hắn thật sự sợ, nếu như Tô Ngưng Nguyệt xảy ra chuyện gì, vậy cả đời này hắn không thể yên lòng.
Thiên Vũ Hàn phất phất tay: "Vương huynh, hôm nay trẫm có chút mệt mỏi, ngươi đi về trước đi." Thiên Vũ An lui ra ngoài, nhưng vị hoàng đế vẫn ở một mình trong thư phòng hồi lâu, Trương Nghiêm gõ cửa một cái, hỏi: 'Bệ hạ, cần dùng bữa không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận