Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 206: Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên (2)

Chương 206: Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên (2)Chương 206: Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên (2)
Thật ra Tiểu Lục không biết Thiên Vũ Hàn làm như thế hoàn toàn là vì nghĩ cho hắn ta, để cho hắn ta đi võ đài rèn luyện là vì ở Vương phủ hắn ta cũng không chịu rèn luyện chính mình.
Chỉ có khi tới võ đài Tiểu Lục mới rèn luyện cho các tướng sĩ lấy làm gương, hơn nữa Thiên Vũ Hàn cũng tin tưởng vào năng lực của Tiểu Lục.
Hắn biết Tiểu Lục nhất định sẽ huấn luyện để dẫn đám binh sĩ đó ra trận được, dù sao thì Tiểu Lục cũng đã theo hắn nhiều năm như vậy rồi.
Sau khi Thiên Vũ Hàn trở về phòng, nhìn thấy con thỏ đang vui sướng nhảy nhót bên trong cái lồng.
"Sao hả? Ngươi muốn chạy ra hả?" Thiên Vũ Hàn nhìn thấy dáng vẻ của con thỏ thì vừa nói vừa đi tới chỗ của nó.
Con thỏ nghe hiểu được ý trong lời nói của Thiên Vũ Hàn thì càng phấn khích hơn nữa.
Thấy nó như thế, Thiên Vũ Hàn xách nó từ trong lồng ra.
Chỉ thấy con thỏ nhỏ tràn đầy sinh lực chạy loạn ở trong phòng Thiên Vũ Hàn.
Lúc này Thiên Vũ Hàn nhìn con thỏ được hắn xách về từ khu vực săn bắn bằng ánh mắt cưng chiều, cứ để mặc cho con thỏ chơi trong phòng một lúc.
Lát sau Thiên Vũ Hàn bắt nó bỏ lại vào trong lồng.
"Ngoan ngoãn ở trong này ngủ một đêm, ngày mai ta mang ngươi đi dạo xung quanh." Thiên Vũ Hàn nói với con thỏ nhỏ rồi quay về trên giường của mình nghỉ ngơi.
Kỳ thực hắn không biết rằng có một người vẫn đang nhớ đến hắn, chính là Hàn Vũ Đồng. Hôm nay Hàn Vũ Đồng đã trò chuyện với Thái hậu rất lâu ở trong hoa viên, Thái hậu nói với nàng ta sớm muộn gì cũng sẽ để nàng ta gả cho Thiên Vũ Hàn.
Hàn Vũ Đồng nghe thấy những lời Thái hậu nói, trong nháy mắt cảm thấy hy vọng lại nhen nhóm trở lại. Nàng ta biết lời Thái hậu nói là thánh chỉ, Thiên Vũ Hàn không thể không nghe theo.
"Có Thái hậu làm chỗ dựa, để ta xem ngươi chạy ra khỏi lòng bàn tay của ta bằng cách nào!" Lúc này Hàn Ngọc Đồng đang ở trong phòng mình suy nghĩ.
Thừa tướng phu nhân cũng không biết Hàn Vũ Đồng ở trong cung đã xảy ra chuyện gì. Dù khi Hàn Vũ Đồng trở về với đôi mắt sưng lên vì không nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ tươi cười.
"Rốt cuộc đứa nhỏ Vũ Đồng này đã trải qua chuyện gì ở trong cung nhỉ? Sao lại kì lạ như thế?" Thừa tướng phu nhân nói với thừa tướng.
"Đừng nghĩ nhiều quá, không phải hôm nay Vũ Đồng vẫn ổn hay sao? Ngươi cũng đừng hỏi nhiều." Thừa tướng nói với phu nhân.
Thừa tướng phu nhân nghe thừa tướng nói vậy thì thở dài.
"Cũng phải, Vũ Đồng lớn thế này rồi, cũng phải để nó gặp vài chuyện nếu không nó mãi mãi sẽ chẳng lớn được." Thừa tướng phu nhân nói với thừa tướng.
"Đã muộn rồi, đi ngủ sớm đi."
Ngày hôm sau tại phủ thừa tướng, một nha hoàn đi ngang qua hồ nước thì thấy một thi thể trôi nổi ở bên trong.
Nha hoàn kia thấy thi thể nổi ở trong hồ thì sợ hãi thét lên, hai chân mềm nhữn rồi ngã trên mặt đất.
Tiếng la hét của người nha hoàn đã gọi những người ở gần đó chạy đến.
"Có chuyện gì vậy? La hét to như vậy thật không có quy củ! Nếu để lão gia, lão phu nhân nghe thấy nhất định sẽ trừng phạt ngươi." Lúc này quản gia chạy tới nói với nha hoàn này. "Hồ, bên trong hồ nước, có thi thể." Nha hoàn ở phía sau đã sợ tới mức nói năng lộn xộn.
Quản gia nghe thấy thế thì vội vàng chạy tới bên hồ nước, khi nhìn thấy thi thể nổi ở bên trong chính hắn cũng thấy hoảng sợ.
Chẳng qua rất nhanh liền bình tĩnh.
"Người đâu lại đây." Quản gia gọi mấy tên nam bộc đến.
"Quản gia, có chuyện gì thế ạ." Một tên nam bộc ở phía sau hỏi quản gia.
"Bên trong hồ có một thi thể, trước hết vớt thi thể đó lên đi." Quản gia sai mấy tên nam bộc.
Mấy người nam bộc nghe quản gia nói thế thì cũng hốt hoảng nhưng đánh liều vớt thi thể đó lên.
Tuy rằng thi thể kia đã bị nước làm sưng phồng lên nhưng hình dáng vẫn còn nhận ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận