Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 522: Thuê Mướn (2)

Chương 522: Thuê Mướn (2)Chương 522: Thuê Mướn (2)
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu nói: "Đúng vậy, những thứ này đều là một số đồ dùng sinh hoạt cơ bản, để đảm bảo cho khả năng sống của mọi người, vài ngày nữa phân xưởng của ta phải mở rộng thêm, cần tuyển rất nhiều người, các vị cũng có thể đến đó thử xem."
Mọi người vừa nghe thấy cả những thứ này đều là của bọn họ, hơn nữa còn thuê mướn bọn họ, đám ăn mày nhao nhao quỳ xuống cảm tạ Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói: "Cái vị không cần làm như vậy, chỉ cần các vị thật lòng muốn trú ngụ ở đây, thật lòng muốn tìm một công việc để nuôi sống bản thân, thì Tô Ngưng Nguyệt ta bảo đoản với các vị là các vị nhất định sẽ được hưởng đãi ngộ giống như thôn dân trong thôn, chỉ cần đối xử với nhau một cách chân thành thì những thôn dân cũng sẽ thật lòng đối với các vị."
Những người ăn mày thi nhau bảo đảm rằng tuyệt đối là thật lòng muốn trú ngụ ở đây, sống một cuộc sống tốt đẹp, Tô Ngưng Nguyệt yêu cầu mọi người xếp hàng giống như lúc phân phòng, sau đó bắt đầu phân chỗ dụng cụ hàng ngày này cho từng nhà từng hộ.
việc phân chia đồ dùng sinh hoạt được giao cho thủ hạ của Bắc Minh công tử, Tô Ngưng Nguyệt định đi vòng quanh thôn để xem mua chỗ nào để xây dựng nhà xưởng mới, Tô Ngưng Nguyệt vừa định đi thì nhìn thấy Hàn Bách Sơn ngồi ở một góc.
Tô Ngưng Nguyệt đi vê phía Hàn Bách Sơn, đi tới bên cạnh Hàn Bách Sơn và lên tiếng hỏi: "Hàn gia gia, sao người không đi nhận đồ dùng sinh hoạt?"
Hàn Bách Sơn vừa nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt thì vội vàng hành lễ, Tô Ngưng Nguyệt đỡ lấy Hàn Bách Sơn và nói: "Hàn gia gia không cần hành lễ đâu."
Hàn Bách Sơn cảm tạ Tô Ngưng Nguyệt: 'Ông già này tại đây đa tạ Tô cô nương đã thu nhận, số đồ dùng sinh hoạt này đủ để cho chúng tôi có cuộc sống tử tế rồi" Tô Ngưng Nguyệt hoài nghi nhìn Hàn Bách Sơn nói: "Vậy Hàn gia gia vẫn còn có chuyện gì lo lắng sao? Ta thấy những người khác đều đi lĩnh đồ dùng sinh hoạt, chỉ có một mình Hàn gia gia là ngồi ở đây nghĩ ngợi."
Hàn Bách Sơn nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy liền thở dài rồi nói: 'Lão đang nhớ đến đứa cháu ngoại đáng thương của mình, vốn dĩ là chúng tôi đi cùng nhau, nhưng sau này thì bị lạc mất nhau, bây giờ lão có cuộc sống yên bình ở đây rồi, còn đứa cháu ngoại đáng thương của lão phu vẫn không biết là ở nơi nào, haizz.'
Thấy Hàn Bách Sơn bị cảm xúc bi thương bao trùm, Tô Ngưng Nguyệt có chút không kìm lòng nổi, quay đầu lại hỏi Bắc Minh công tử ở bên cạnh: "Người có thể tìm giúp Hàn gia gia được không?”
Bắc Minh công tử khẽ giật mình, sau đó cau mày nói: "Tiểu cô nương ngươi quan tâm nhiều chuyện thật đấy, chuyện gì cũng quan tâm!"
Hàn Bách Sơn thấy Bắc Minh công tử nói vậy cũng không quá thất vọng, dù sao thì người ta cũng đã thu nhận mình, cho mình một chốn yên bình để sinh sống, Tô Ngưng Nguyệt hỏi lại Bắc Minh công tử một lần nữa: "Người có thể giúp Hàn gia gia tìm cháu của ông ấy không?"
Bắc Minh công tử nhìn Tô Ngưng Nguyệt, bất lực nói: "Được rồi, ta sẽ giúp ông ấy tìm xem sao."
Hàn Bách Sơn sau khi nghe thấy Bắc Minh công tử đồng ý thì vội vàng cảm ơn: "Đa tạ công tử, lão phu vô cùng cảm kích."
Bắc Minh công tử xua tay nói: "Ngươi nói đặc trưng của cháu ngoại người cho thị vệ của ta, bọn họ sẽ tất nhiên sẽ đi tìm."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Bắc Minh công tử nói: "Người cũng không tuyệt tình như vậy mà."
Bắc Minh công tử hừ một tiếng rồi nói: 'Còn không phải là tại ngươi sao." Tô Ngưng Nguyệt cười nói với Hàn Bách Sơn: "Hàn gia gia mau đi lĩnh đồ dùng sinh hoạt đi, lát nữa lát nữa cố gắng kể chi tiết những đặc trưng của cháu ngoại người cho thị vệ của Bắc Minh công tử ˆ"
Hàn Bách Sơn liên đi xếp hàng nhận đồ dùng sinh hoạt.
"Lát nữa Bắc Minh công tử định trở về hay là... 2"
Tô Ngưng Nguyệt hỏi Bắc Minh công tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận