Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 570: Cơ Hội Kinh Doanh. (2)

Chương 570: Cơ Hội Kinh Doanh. (2)Chương 570: Cơ Hội Kinh Doanh. (2)
Để thuận tiện, Tô Ngưng Nguyệt mặc quần áo giống như của đại ca nhà mình, Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy quần áo của Tô Mộc quá rộng, nên đã sửa lại cho vừa với người của Tô Ngưng Nguyệt, suốt dọc đường Tô Ngưng Nguyệt đều đang tính toán khoảng cách giữa các thị trấn xem cách thôn trang của nhà mình bao xa.
Mỗi một thị trấn phải chỉ bao nhiêu tiên, máy tính cầm tay trong đầu Tô Ngưng Nguyệt đang vang lên cành cạch, bởi vì không phải ngày họp chợ nên Tô Ngưng Nguyệt vừa tới thị trấn ở bên cạnh hoàn toàn không thấy cảnh tượng người đông náo nhiệt, thị trấn ở bên cạnh tên là trấn Thanh Thủy, là một thị trấn sâm uất nhất trong khu quản hạt thành phố Lĩnh Nam, nghe nói nơi này nổi tiếng vì phong cảnh bên cạnh bờ sông nên thơ hữu tình. Tô Ngưng Nguyệt dẫn theo đại ca Tô Mộc nhà mình và Lý Thần Dật đi dạo xung quanh.
Đang đi, đột nhiên sự chú ý của Tô Ngưng Nguyệt bị thu hút bởi một quây hàng bên đường, Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt và Lý Thần Dật cùng nhau nhìn Tô Ngưng Nguyệt đang bị thu hút bởi gian hàng kia, Tô Ngưng Nguyệt đi tới một quây hàng nhỏ, cầm lấy một miếng phỉ thúy nói: "Miếng này thật sự là phỉ thúy xanh sao?"
Ông chủ của quầy hàng nhìn Tô Ngưng Nguyệt, nói: "Ta không biết thứ người nói là gì, thứ người cầm trong tay chính là một món đồ chơi, 55 văn tiên một cái, công tử người có muốn mua không?"
Tô Mộc và Lý Thần Dật cũng nhìn Tô Ngưng Nguyệt với vẻ mặt khó hiểu.
Tô Mộc nói: "Nguyệt Nhi muội thích cái này à?”
Tô Ngưng Nguyệt mang theo sự thích thú gật đầu, đây là phỉ thúy đấy, nếu là thế kỷ 21 thì kiểu gì cũng phải có vài vạn, không ngờ ở đây lại rẻ như vậy, xem ra những người ở đây vẫn chưa nghĩ ra được món đồ trang sức làm bằng ngọc bích, lại là một cơ hội kinh doanh tốt, ha ha, Tô Ngưng Nguyệt không khỏi cười lớn.
Ông chủ quầy hàng nhìn Tô Ngưng Nguyệt một cách khác thường, cảm thấy đầu óc của vị công tử này không bình thường, ông chủ quầy hàng quay lại hỏi Tô Mộc: "Không biết món đồ này, công tử có muốn mua không?"
Tô Ngưng Nguyệt bình tĩnh lại nói: "Muốn, ta muốn toàn bộ ngọc thạch trên quầy hàng của ngươi, không biết ông chủ còn loại ngọc thạch này không? Ta sẽ mua hết."
Nghe thấy câu nói của Tô Ngưng Nguyệt ông chủ quầy hàng cười tít cả mắt, xem ra là gặp được khách sộp rồi, ông chủ quầy hàng nói: "Công tử mua bao nhiêu ngọc bích của ta như thế này, ta tặng thêm một miếng coi như là thiêm đầu."
Nói rồi ông chủ quầy hàng lấy ra một miếng ngọc thạch không có gì nổi bật.
Ông chủ quầy hàng nói: "Miếng bảo thạch này là do ông bà của ta truyền lại, tặng cho công tử."
Tô Ngưng Nguyệt vừa nghe là tổ truyền liền vội vàng từ chối: "Nếu như là vật tổ truyền của ông chủ thì ta không thể nhận được."
Lúc này giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Tô Ngưng Nguyệt: "Nhận lấy miếng bảo thạch đó! Nhận lấy đi!"
Tô Ngưng Nguyệt sững sờ, hệ thống này bình thường vô cùng lạnh lùng, lần lại lại muốn có một hòn đá không có gì nổi bật này, xem ra hòn đá này có gì đó đặc biệt, ông chủ quây hàng nói: "Công tử, miếng ngọc thạch này đối với ta mà nói cũng chẳng để làm gì, hơn nữa nó lại không bắt mắt, cũng không có người nào thích, nến công tử hiểu về cái này thì tặng cho công tử."
Ông chủ quầy hàng đã nói đến mức này rồi, hơn nữa hệ thống cũng mong muốn có được như vậy nên Tô Ngưng Nguyệt không từ chối nữa, Tô Ngưng Nguyệt nói với ông chủ quầy hàng: "Ông chủ, ngươi xem ta cũng không tiện cầm nhiều ngọc bích như thế này, ngươi giúp ta chuyển đến Tô gia ở thôn Tiểu Hà có được không?” Ông chủ quầy hàng nói: "Được, công tử, vậy ta sẽ trở về đóng gói chỗ ngọc thạch này cẩn thận, rồi cho tiểu tử nhà ta đem tới đó."
Tô Ngưng Nguyệt lấy ra hai lượng bạc ở trong ví tiền ra đưa cho ông chủ quầy hàng, nói: "Đây là tiền cọc, sau khi chuyển đến nơi sẽ trả ngươi nốt phần còn lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận