Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 420: Vương Gia Lạnh Lùng

Chương 420: Vương Gia Lạnh LùngChương 420: Vương Gia Lạnh Lùng
"Không biết công tử có còn nhớ tiểu nữ hay không" Lúc này Yên Nhi đi tới trước mặt Thiên Vũ Hàn đang đối diện với Yên Nhi nói.
Đợi Thiên Vũ Hàn nghe thấy giọng của Yên Nhi, hắn nhìn sang một bên.
"Đây không phải là đầu bảng của Vạn Hoa Lâu sao?" Thiên Vũ Hàn thâm nghĩ.
Khi Yên Nhi nhìn thấy Thiên Vũ Hàn ngây người ra đấy, Yên Nhi nhanh chóng mỉm cười với Thiên Vũ Hàn.
"Công tử, tiểu nữ từng được gặp công tử ở Vạn Hoa Lâu đó" Yên Nhi nhắc nhở Thiên Vũ Hàn.
"Có chuyện gì không?" Lúc này Thiên Vũ Hàn nhìn Yên Nhi rồi nói.
Yên Nhi nghe thấy Thiên Vũ Hàn nói như vậy bèn nhìn Thiên Vũ Hàn bên cạnh.
"Không có chuyện gì, chỉ là tình cờ đi ngang qua đây, nhìn thấy công tử tâm tình không được tốt bèn đi tới..." Yên Nhi nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn gật gật đầu khi nghe những lời Yên Nhi nói.
"Ta không có chuyện gì" Thiên Vũ Hàn nói xong liền rời đi, Yên Nhi nhìn thấy dáng vẻ Thiên Vũ Hàn như vậy khẽ thở dài một hơi.
"Người này thật sự rất lạnh lùng" Yên Nhi lúc này nghĩ thâm trong lòng.
Thật ra Yên Nhi không biết việc Thiên Vũ Hàn chỉ lạnh lùng với người lạ hoặc những người mà hắn không thích.
Nhưng hắn đối với Tô Ngưng Nguyệt hoàn toàn không phải như này, bởi vì Thiên Vũ Hàn thích Tô Ngưng Nguyệt, cho nên Thiên Vũ Hàn ở trước mặt Tô Ngưng Nguyệt là một người vô cùng dịu dàng.
Yên Nhi nhìn thấy sự lạnh nhạt của Thiên Vũ Hàn, nàng ta cũng không có rời đi, chỉ ngồi sang một bên chờ cơ hội đến trò chuyện với Thiên Vũ Hàn. "Tại sao chàng ấy đối xử tốt với con thỏ đó như vậy? Đó là thú cưng mà chàng ấy nuôi sao?" lúc này Yên Nhi nghĩ thâm.
Yên Nhi không biết sở dĩ Thiên Vũ Hàn yêu thích con thỏ đó đến như vậy, là vì mỗi lần hắn nhìn thấy con thỏ này đều nghĩ đến Tô Ngưng Nguyệt.
Trong lòng Thiên Vũ Hàn con thỏ này cũng hoạt bát dễ thương giống như Tô Ngưng Nguyệt.
Mà lúc tại một học đường ở Lĩnh Nam, Tô Thần chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua nhanh như vậy.
"Nhanh như vậy đã phải tan học!" Tô Thần vẫn có chút không cam lòng.
Bởi vì hôm nay hắn ta đã trải qua quá nhiều chuyện.
"Tại sao bọn họ đều đối xử với mình tốt như vậy?" Tô Thần lúc này thâm nghĩ đến.
Tô Thần vừa nghĩ vừa thu dọn cặp sách chuẩn bị rời đi.
Chính vào lúc này, mấy học sinh xung quanh nhìn thấy Tô Thần liền vội vàng nhiệt tình vây quanh.
"Tiểu Thần, lát nữa có thời gian không? Chúng ta đi chơi đi!" Những người xung quanh vội vàng nói với Tô Thần.
Tô Thần lắc đầu khi nghe những gì họ nói.
"Không được, hôm nay ta phải vê nhà sớm, lần sau đi" Tô Thần nói với bọn họ.
Bọn họ nghe Tô Thần nói vậy đều cảm thấy có chút đáng tiếc.
"Vậy được thôi, lân sau chúng ta nhất định phải ra ngoài chơi!" Bọn họ nói với Tô Thần.
Tô Thân gật đầu khi nghe bọn họ nói như vậy.
"Được được được" Cứ như vậy Tô Thân mau chóng xách cặp rời khỏi học đường. Sau khi Tô Thần đi ra liền nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Mộc đang đứng ở ngoài trường học chờ hắn ta.
Tô Thần nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt hắn ta vội vàng chạy về phía Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Thần đi tới bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt vô cùng hưng phấn nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ tỷ, tỷ có biết không? Hôm nay các bạn học và tiên sinh trong học đường đối với Tiêu Thần vô cùng vô cùng tốt! Tiêu Thân suýt chút nữa chịu không nổi, cảm thấy tất cả giống như một giấc mơ!" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt. .
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói xong liền mỉm cười.
"Đệ đệ ngốc, đệ dần dần sẽ quen thôi, chúng ta quay về đi, quay về rồi nói". Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thân ngoan ngoãn gật đầu.
"Được thôi tỷ tỷ"
Thực ra Tô Ngưng Nguyệt đã sớm biết hôm nay Tô Thần sẽ gặp phải chuyện gì, bởi vì từ khi tiên sinh dạy học đến tìm Tô Thần, Tô Ngưng Nguyệt liền phát hiện kể từ lúc xảy ra sự kiện ở nha môn những người xung quanh đều rất đối xử với gia đình họ vô cùng thân thiết chiếu cố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận