Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 905: Quyết Liệt (2)

Chương 905: Quyết Liệt (2)Chương 905: Quyết Liệt (2)
Tô Ngưng Nguyệt mặc kệ Thiên Vũ Hàn nắm tay nàng, nhìn ánh mắt mọi người càng ngày càng quái dị, nàng hơi tránh tay, tay Thiên Vũ Hàn càng nhanh hơn nằm càng chặt, Tô Ngưng Nguyệt chỉ có thể buông tha cũng may là sắp tới nơi hẹn trước nếu không nàng thật sự sẽ không chịu nổi.
Nhìn thấy Tây Đường lâu xuất hiện trước mắt, Tô Ngưng Nguyệt thở nhẹ nhõm, lần này nắm lại tay của Thiên Vũ Hàn kéo Thiên Vũ Hàn đi vào, bên ngoài ánh mắt đều nhìn chăm chú vào ngươi, không bao giờ... muốn thử lại nữa.
Đợi đến khi vào trong tửu lâu, ánh mắt người trong đại sảnh cũng đều tập trung vào hai tay đang nắm chặt, Thiên Vũ Hàn dường như không nhận ra ánh mắt của mọi người, vẫn thong dong như cũ không có để ý tới ánh mắt này của mọi người.
Tô Ngưng Nguyệt thấy không tránh được chú ý, thật sự muốn bỏ đống thịt trong tay kia ra nhưng nàng biết đó là không thể, vẫn là nhanh đi lên lầu hai.
"Tô huynh tới, hoan nghênh hoan nghênh." Hai người Tô Ngưng Nguyệt vừa lên lầu hai đã thấy Carl đứng ở hành lang, người mặc đồ trắng nhưng đồ màu trắng vốn là nên phiêu dật lại bị hắn mặc thành một loại cảm giác không nên lời, nhìn lần đầu cũng không dám nhìn lần thứ hai.
Carl cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt, còn phải cảm ơn đồng hương này của hắn nghĩ ra được cách làm ăn này, bây giờ địa vị của hắn ta ở ngoại bang đã được đề cao không ít, nghĩ đến lợi nhuận hậu hĩnh còn có mọi người ngưỡng mộ nhìn hắn ta, trong mắt hắn ta hiện lên một tia tham lam.
Đột nhiên Carl cảm thấy cơ thể hơi lạnh, còn có một ánh mắt lạnh thấu xương đang nhìn hắn, hắn nhanh chóng ngẩng đầu chỉ thấy đứng bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt còn một người, mắt vừa thấy hoá ra là Hoàng Thượng của Bắc Việt Quốc.
Carl sợ tới mức dấu toàn bộ những suy nghĩ trong đầu, hắn cũng không dám động thổ trên đầu thái tuế ở đây. "Đi vào thôi." Từng cái tươi cười hiện ra trên mặt Carl muốn đi hoan nghênh vị này nhưng trực tiếp bị Thiên Vũ Hàn cắt ngang.
Thiên Vũ Hàn kéo Tô Ngưng Nguyệt đi vào, Tô Ngưng Nguyệt còn thấy hơi ngượng nhưng vị gia này cũng không phải dễ dàng làm chủ cho nàng như vậy, chỉ có thể đi vào theo hắn, rồi mới quay lại cười với Carl một cái.
Vẻ mặt Carl cứng đờ gợi lên tươi cười cứng nhắc, trong mắt hiện lên một tia hận ý nhưng rất nhanh che dấu đi. Cũng bước nhanh tiêu sái tiến vào phòng.
Trong phòng Tô Ngưng Nguyệt đang bàn với Carl vê chuyện mua hộ lần này, Thiên Vũ Hàn ở bên cạnh nhìn hai người bàn bạc nhìn Tô Ngưng Nguyệt ý muốn nàng nhanh chóng chấm dứt cuộc thảo luận này, ánh mắt Thiên Vũ Hàn thật sự quá xuyên thấu, bọn họ có chút không bàn bạc được nữa.
Nhưng ở thời điểm cuối cùng chia lợi nhuận, Tô Ngưng Nguyệt và Carl có sự khác nhau, hai người có quan điểm khác nhau, ai cũng không muốn phục tùng ai, không khí cứ vậy mà căng thẳng lên.
Carl muốn chia hai tám, hắn ta cảm thấy Tô Ngưng Nguyệt không tốn chút sức lực gì cả, mọi chuyện đều do hắn ta chạy trước chạy sau, vật tư hay nhân lực đều do hắn ta bỏ ra. Chẳng qua nàng chỉ dùng chút miệng lưỡi, rồi đưa mấy thứ này đến các nữ quyến của đại nhân trong triều là xong, vốn không tốn chút sức gì cả.
Đây là do hắn ta thấy nàng cũng là đồng hương với mình nên mới chia cho nàng hai phần, chứ hắn ta cảm thấy với nhiêu đó sức lực mà Tô Ngưng Nguyệt bỏ ra, chia cho nàng một phần đã là nhiều rồi.
Lúc Carl nói ra những lời này, Tô Ngưng Nguyệt khi đó suýt bùng nổ, người này sao lại không biết giữ chữ tín thế chứ.
Lúc nghe kể vê cảnh ngộ của hắn ta ở bên kia, nàng muốn giúp hắn ta một chút vì cảm thấy ở nơi đây dị quốc tha hương, gặp một người đồng hương như vậy thật sự không dễ dàng gì nên đã nói ra cách nghĩ của mình cho hắn ta nghe, giúp hắn ta kiếm tiền, thắng địa vị, nàng cũng kiếm được tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận