Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 482: Tình Cờ Gặp Được Một Nữ Tử (3)

Chương 482: Tình Cờ Gặp Được Một Nữ Tử (3)Chương 482: Tình Cờ Gặp Được Một Nữ Tử (3)
"Được thưa khách quan, ngài cứ vào trong phòng chờ một lát, một lúc nữa ta sẽ đưa lên cho ngài." Sau đó Tô Mộc đi theo tiểu nhị vào một gian phòng khác.
Sau khi Tô Mộc đi vào phòng, trong khi chờ đợi mì hấp đưa tới hắn ta cũng chú ý tới cũng bài trí trong phòng, thấy cách bài trí trong phòng này rất khác với cách bài trí ở địa phương thì suy đoán không biết chủ tiệm quán này có phải là người phương Bắc sau đó đi tới Lĩnh Nam hay không. Bởi vì thê tử nhà mình rất thích ăn mì hấp nhưng ở địa phương lại không có cho nên mới tự mình mở một quán bán mì hấp.
Trong lúc Tô Mộc đang cảm thán về một câu chuyện tình yêu tốt đẹp thì đột nhiên có một cô nương từ bên ngoài cửa xông vào. Tô Mộc đang muốn hỏi cô nương có chuyện gì thì bỗng nhiên cô nương đó lại làm ra động tác "suyt" che kín miệng Tô Mộc lại. Tô Mộc đang muốn giãy giụa kéo tay cô nương đó ra thì đột nhiên thấy bên ngoài có rất nhiều bóng đen đi qua trước cửa nên cũng cố nén không kêu tiếng. Chờ đám người đó đã biến mất hoàn toàn thì cô nương đó mới chịu thả miệng Tô Mộc ra.
"Công tử, thật sự ngại quá, chắc chắn tiểu nữ sẽ báo đáp ân cứu mạng của công tử, nhưng mà hiện tại... mong công tử tha thứ cho tiểu nữ vẫn chưa thể báo đáp ân cứu mạng được." Sau khi cô nương đó thả Tô Mộc ra, nàng ta cũng lên tiếng mở miệng trước, hơn nữa lời nói ra cũng rất chân thành.
"Cô nương nói cái gì vậy, hôm nay cô nương có thể vừa lúc vào phòng của ta lánh nạn thì đó cũng chính là vận mệnh an bài, trời cao sắp xếp. Chúng ta gặp nhau cũng chính là có duyên phận, tại hạ có thể dò hỏi quý danh của cô nương được không." Tô Mộc nói với cô nương đó, tuy rằng quần áo Tô Mộc mặc trên người không tính là quá đẹp nhưng hắn ta trời sinh đã có khí chất nho nhã khiến người ta nhìn không rời mắt được, huống chỉ là ở tình huống như vậy.
Cô nương đó nghe xong lời Tô Mộc nói thì khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nàng ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tô Mộc.
"Vị công tử này quả đúng là rất tuấn tú." Trong lòng tiểu cô nương âm thầm nghĩ, dường như nàng ta đã nhận định mình phải tìm được một hôn phu giống như nam tử này.
"Cô nương, nếu tiện thì cô nương có thể nói cho ta biết có phải cô nương đang bị đám người kia đuổi giết đúng không?" Tô Mộc thận trọng hỏi sợ đụng vào chuyện riêng tư của người ta sẽ làm cô nương đó không vui.
"Đúng vậy, quả thật đám người kia đang đuổi giết ta cho nên... trong tình huống cấp bách như vậy ta mới chạy vào phòng công tử trốn. Phải rồi, ta lỗ mãng xông vào như vậy sẽ không quấy rầy đến công tử chứ. Nếu như bất tiện mong công tử thứ lỗi cho, một lát nữa ta sẽ rời đi ngay. Tiểu nữ cảm tạ công tử trước." Tiểu cô nương đột nhiên ý thức được mình có thể đã quấy rầy đến vị công tử này nên đã chủ động xin lỗi Tô Mộc.
"Không sau đâu cô nương, ta cũng chỉ đang ở đây chờ mì mang tới thôi, như vậy đi ngươi chờ ta một lát để ta đi ra ngoài thử xem rồi sẽ trở lại ngay." Tô Mộc nói xong cũng đi ra mở cửa nhìn xung quanh hai bên, sau khi nhìn một lúc xác định không có ai mới bước ra khỏi phòng.
Quả thật cũng rất kỳ quái, nếu như đây là trong phòng của người khác mà người ta lại nói như vậy thì nhất định nàng ta sẽ rời khỏi phòng sau khi người đó rời đi, thế nhưng cô nương này lại không có một chút phản cảm nào đối với Tô Mộc. Dường như nàng ta rất tin tưởng vào Tô Mộc, tin tưởng nam tử này nhất định là một người lương thiện, sẽ không bán đứng mình cho bọn người kia.
Tô Mộc cũng không phụ lòng tin tưởng của cô nương này, hắn ta chỉ muốn đi xuống dưới lầu bảo tiểu nhị chuẩn bị món mì hấp vừa rồi cũng làm thêm phần còn lại luôn.
"Được rồi, khách quan, một lát nữa làm xong ta sẽ cho người đưa lên phòng cho ngài, ngài thấy thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận