Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 261: Tiểu Thư Gặp Nguy Hiểm (2)

Chương 261: Tiểu Thư Gặp Nguy Hiểm (2)Chương 261: Tiểu Thư Gặp Nguy Hiểm (2)
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt làm xong chuyện này, nàng rời khỏi phòng Diêu Xuân.
"Việc tiếp theo là xử lý bộ râu này. Chẳng lẽ là phải hầm suốt ba tiếng sao? Nhưng bây giờ mình không có đồng hồ, làm thế nào để biết thời gian đây?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
Nghĩ đến đây, Tô Ngưng Nguyệt nhắm mắt lại rồi đi tới không gian canh tác của mình.
"Thực sự ta không có ý quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, chỉ là bởi vì có một chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với ngươi." Tô Ngưng Nguyệt nói với xung quanh.
"Có chuyện gì ngươi nói đi." Lúc này giọng nói lười biếng của hệ thống truyên đến.
"Chỉ là ngươi nói râu của huyết nhân sâm kia phải hầm ba tiếng, phải chính xác ba tiếng sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống.
"Không cần, đại khái khoảng ba giờ là được." Hệ thống nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được nó nói lời này lập tức nói với nó: "Vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng yêu cầu đúng ba giờ." Tô Ngưng Nguyệt cảm tạ hệ thống rồi vội vàng rời đi.
Tô Ngưng Nguyệt lấy râu của huyết nhân sâm đi tới phòng bếp cẩn thận đun thuốc cho Diêu Xuân.
Nói đến cũng kỳ lạ, Hàn Vũ Đồng ở trong cung Vĩnh Ninh lại không hề lo lắng, thậm chí nàng ta còn sắp ngủ thiếp đi trong bức tượng phật.
Khi Hà Hương đến vương phủ thì đã bị thị vệ chặn lại ở cửa.
"To gan! Người nào mà dám tự tiện xông vào vương phủ!" Một người trong đó nói với Hà Hương. Hà Hương nghe được người kia nói vội vàng giải thích.
"Xin chào, ta là nha hoàn của phủ thừa tướng, tiểu thư nhà ta xảy ra chuyện, xin làm phiền thông báo với vương gia một tiếng, khẩn cầu vương gia giúp tiểu thư nhà ta." Hà Hương nói với người kia.
"Vương gia nhà ta là người mà ngươi nói có thể thấy là thấy được sao? Mau chóng rời đi nơi này, nếu không thì đừng trách ta không khách khí!" Thị vệ kia nói với Hà Hương.
Hà Hương nhìn thấy bọn họ nói thế nào cũng không cho mình vào, nàng ta thật sự sợ Hàn Vũ Đồng sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng thật sự nàng ta không biết phải làm sao, rồi đột nhiên nàng ta nghĩ đến điều gì đó.
"Nhanh lên, để ta vào, ngươi có biết tiểu thư của ta và vương gia là bằng hữu không! Nếu có chuyện gì xảy ra với tiểu thư nhà ta thì ngươi có mấy cái đầu để đền hả?" Hà Hương hùng hổ nói với người kia.
Nghe Hà Hương nói vậy người kia bật cười.
"Bằng hữu? Ngươi đừng có ở đây mà lừa người, không ngại nói cho ngươi biết vương gia nhà ta không ở trong phủ. Cho nên khuyên ngươi vẫn là đừng uổng phí sức lực." Người kia nói với Hà Hương.
Đang lúc bọn họ còn đứng đó cãi nhau, quản gia nghe được ngoài cửa truyên đến thanh âm, vì thế lạp tức đi ra.
"Xảy ra chuyện gì? Là người phương nào mà dám gây ồn ào ở vương phủ!" Khi Hà Hương nhìn thấy quản gia đi ra, nàng ta vội vàng đi đến trước mặt quản gia và tự giới thiệu.
"Quản gia, xin ngài hãy nói với vương gia rằng hiện tại tiểu thư nhà ta đang ở trong cung Vĩnh Ninh. Hà Hương thật sự lo lắng cho sự an toàn của tiểu thư, thừa tướng và phu nhân đều không có trong phủ, Hà Hương cũng không biết nên nhờ ai giúp đỡ." Hà Hương nói với quản gia.
Nghe Hà Hương nói vậy, quản gia cau mày.
"Không phải ta không giúp ngươi, mà là bây giờ thật sự vương gia không có ở trong phủ." Quản gia nói với Hà Hương.
Hà Hương nghe quản gia nói, nàng ta nhìn quản gia, cảm thấy quản gia không giống như đang nói dõi.
"Vậy bây giờ mình nên làm thế nào đây?" Hà Hương thất thần rời đi.
Đang đi Hà Hương đột nhiên nghĩ tới một người, đó là Hàn Mi Nhi.
Khi nghĩ đến Hàn Mi Nhi, nàng ta không khỏi vỗ vỗ đầu.
"Đúng vậy, làm sao ta lại quên mất nương nương chứ?"Hà Hương nghĩ như vậy thì lập tức vào cung.
Bởi vì người trong cung quen biết Hà Hương nên đã cho nàng ta vào.
Hà Hương đi đến tẩm cung của Hàn Mi Nhi.
"Nương nương, nương nương không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!" Lúc Hà Hương nhìn thấy Hàn Mi Nhi vội vàng nói với nàng ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận