Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 169: Chú Ý An Toàn (1)

Chương 169: Chú Ý An Toàn (1)Chương 169: Chú Ý An Toàn (1)
"Vâng, vậy tỷ tỷ nghỉ ngơi sớm một chút, muội muội xin được cáo lui trước." Sau khi Hàn Vũ Đồng nói xong thì rời khỏi tẩm cung của Hàn Mi Nhi.
Hàn Mi Nhi nhìn Hàn Vũ Đồng như vậy, không khỏi lắc lắc đầu.
"Muội muội ngốc, rốt cuộc muội nhìn trúng hắn ở điểm nào chứ?" Hàn Mi Nhi thâm nghĩ.
Sau khi Hàn Vũ Đồng rời khỏi cung liền trở về phủ Thừa tướng, nàng ta thật không ngờ sáng sớm ngày hôm nay nàng ta tiến cung sớm, lại bị Thiên Vũ Hàn làm tổn thương thành bộ dạng như này!
Nhưng mặc dù là như vậy, trong lòng Hàn Vũ Đồng vẫn không hề cam lòng, nàng ta không tin Thiên Vũ Hàn sẽ lấy một nữ tử thôn quê.
Lúc này Thiên Vũ Hàn đang cưỡi ngựa hãn huyết bảo của hắn chạy ra bên ngoài...
Tô Ngưng Nguyệt cũng ngủ một giấc ngon lành, khi nàng tỉnh lại, nàng thật không ngờ lúc sau sẽ có một vị khách không mời mà tới đến nhà bọn họ.
Sau khi tỉnh dậy, Tô Ngưng Nguyệt đi đến phòng bếp muốn làm bữa sáng cho cả nhà, nhưng thật không ngờ lúc nàng đi tới phòng bếp thì nhìn thấy Diêu Xuân đã làm đồ ăn xong xuôi rồi.
"Nguyệt Nguyệt, con thức dậy rồi." Lúc này Diêu Xuân bưng đồ ăn từ phòng bếp đi ra nhìn đến Tô Ngưng Nguyệt liền cười nói với nàng.
"Nương, sao người tỉnh dậy sớm như vậy, vê sau bữa sáng cứ để con làm được rồi." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn Diêu Xuân nói.
"Đứa nhỏ ngốc, nương không có việc gì, nếu thức dậy thì nhanh đi rửa tay, chúng ta đi ăn cơm." Lúc này, Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh nói.
“Nương, ca ca với đệ đệ đâu?” Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân. "Hai người bọn chúng đã dậy từ sáng sớm rồi, chắc lúc này đang chơi ở bên ngoài.' Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Nương, vậy con đi gọi bọn họ vê ăn cơm!"
"Được, vậy đi nhanh vê nhanh, không được đi chơi cùng với bọn chúng đâu." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Vâng."
Tô Ngưng Nguyệt liên đến sân, quả nhiên sau khi nàng đi tới sân thì nhìn thấy Tô Thần cùng với Tô Mộc đang chơi đùa trong sân.
Dù gì cũng là trẻ con, trò mà bọn họ đang chơi kia Tô Ngưng Nguyệt không có chút hứng thú nào, nhưng mà nàng vẫn tỏ vẻ cực kì thích chơi.
Ai bảo hiện tại bên ngoài nàng đang là một đứa nhỏ mười mấy tuổi chứ!
"Ca ca đệ đệ, nương đã làm xong điểm tâm rồi, chúng ta nhanh đi ăn đi." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt hô lên với bọn họ.
"Muội muội, muội về đi, chúng ta về đây.' Tô Mộc ngẩng đầu nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời hắn ta nói xong liền quay về phòng.
Trên bàn cơm, Tô Thần vừa ăn cơm vừa nhìn Tô Ngưng Nguyệt ngồi bên cạnh.
"Tỷ tỷ, chúng ta cơm nước xong rồi thì có phải có thể lên trên núi chơi hay không?" Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Tô Thần nói vậy bèn cười.
"Đúng vậy, lát nữa chúng ta ăn điểm tâm xong sẽ đi lên núi bắt đầu tìm trái cây."
"Lúc các con đi lên núi phải cẩn thận một chút, đừng để bị thương." Diêu Xuân nghe thấy bọn họ nói như vậy thì vội vàng dặn dò bọn họ.
"Nương, người yên tâm, bọn con sẽ chú ý an toàn." Sau khi bọn họ nói xong liền dọn bàn ăn, thu dọn phòng bếp, rồi ba người liền rời khỏi nhà.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt không hề biết, Bắc Minh đã sớm chờ ở gần ngay nhà nàng.
Bắc Minh nhìn thấy đám người Tô Ngưng Nguyệt đi lên núi đã biết bọn họ muốn đi lên núi chơi, Bắc Minh không biết rốt cuộc trên núi có cái gì tốt mà họ lại đến đó.
Nhưng không có cách nào khác, Vương gia nhà hắn ta đã ra lệnh cho hắn ta bảo vệ Tô Ngưng Nguyệt thật tốt, ý chính là Tô Ngưng Nguyệt đi đâu hắn ta cũng phải đi theo.
Cứ như vậy Bắc Minh lén lút đi theo phía sau đám người Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt cùng với đám Tô Thần đi đến trên núi.
"Tỷ tỷ, lần này tỷ phải chú ý, đừng để bị rắn độc cắn nữa, lần này còn bị rắn độc cắn nữa, thì Bắc Minh ca ca cũng không cứu được tỷ đâu." Tô Thần ở bên cạnh trêu Tô Ngưng Nguyệt một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận