Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 198: Tô Lão Gia Tử Hối Hận (2)

Chương 198: Tô Lão Gia Tử Hối Hận (2)Chương 198: Tô Lão Gia Tử Hối Hận (2)
Mà lúc này Liễu Ninh cũng đã bước tới bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt.
"Ôi, sao lại chỉ có hai đứa đến, nương hai đứa đâu? Bà ấy với ca ca của hai đứa không tới à?" Liễu Ninh hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt thật sự chẳng muốn đáp lời Liễu Ninh tí nào, nhưng mà nàng biết trước mặt nhiều khách khứa như vậy, nếu như nàng không trả lời Liễu Ninh thì những khách khứa kia chắc chắn sẽ cảm thấy nàng không có giáo dưỡng.
Nàng không muốn để cho Diêu Xuân bị những người này nói ra nói vào.
Tô Ngưng Nguyệt bèn gật đầu.
"Thân thể của nương ta không khoẻ, ca ca ở nhà chăm sóc nương." Tô Ngưng Nguyệt nói với Liễu Ninh.
Hiện tại Liễu Ninh cũng chẳng quan tâm đến điều này, bà ta chỉ tìm chủ đề thôi.
Một lát sau, cuối cùng Liễu Ninh cũng nói vào trọng điểm.
"Đúng rồi, hôm nay là đại thọ sáu mươi tuổi của gia gia ngươi, hai đứa đã chuẩn bị quà mừng thọ gì cho gia gia vậy?" Liễu Ninh hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
"Chuyện này đại bá mẫu đi hỏi gia gia đi, chúng ta đã đứa quà mừng thọ cho gia gia, trông gia gia cực kỳ vui!" Tô Ngưng Nguyệt nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì hơi bực mình! Bà ta không ngờ Tô Ngưng Nguyệt lại đưa riêng quà mừng thọ cho Tô lão gia tử, Liễu Ninh không nói thêm lời nào quay người đi mất.
"Ta biết ngay bà ta không có ý gì tốt, may mà ta thông minh!" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm trong lòng sau khi trông thấy Liễu Ninh rời đi.
"Chúng ta mau ăn nhanh đi, ăn xong tốt nhất nên rời khỏi đây, đỡ làm chướng mắt người ta." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần. Mà lúc này Liễu Ninh đang đi tới căn phòng của Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử nhìn thấy Liễu Ninh tới, bèn hỏi Liễu Ninh rằng ông ấy có cần ra ngoài hay không.
Liễu Ninh nghe thấy Tô lão gia tử hỏi vậy thì ngẩng đầu nhìn Tô lão gia tử.
"Nghe nói cha nhận được quà mừng thọ của nhà đó, bọn họ tặng cha cái gì đấy?" Liễu Ninh vừa quan sát Tô lão gia tử vừa hỏi.
Tô lão gia tử không ngờ Liễu Ninh tới tìm ông ấy lại là để hỏi chuyện này.
"Không có gì, chỉ là một miếng ngọc bội bình thường thôi." Tô lão gia tử nói tỉ mỉ với Liễu Ninh.
"Ngọc bội!" Liễu Ninh nghe thấy Tô lão gia tử nói vậy thì ngây ngẩn cả người, bà ta không ngờ đám người Diêu Xuân vậy mà lại tặng ngọc bội cho Tô lão gia tử! Mặc dù bà ta biết cuộc sống của gia đình Diêu Xuân bây giờ càng ngày càng tốt, nhưng mà bà ta biết đám người Diêu Xuân không mua nổi ngọc bội.
Liễu Ninh nhìn chằm chằm Tô lão gia tử.
"Ngọc bội đâu rồi?" Liễu Ninh hỏi thẳng Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử trông thấy Liễu Ninh như vậy thì thở dài một hơi.
"Ngọc bội không thể cho ngươi được." Liễu Ninh nghe thấy Tô lão gia tử nói lời này lập tức bùng nổi
"Cha không đưa cho con thật sao? Được thôi! Cha chờ xem, xem sau này về già ai sẽ chăm sóc chai" Liễu Ninh nói xong đóng cánh cửa thật mạnh rồi rời khỏi căn phòng của Tô lão gia tử.
Liễu Ninh muốn đi tìm tỷ muội Tô Ngưng Nguyệt để hỏi cho rõ ràng, nhưng lúc này đám người Tô Ngưng Nguyệt cũng đã ăn no và rời khỏi bữa tiệc từ lâu rồi.
"Lạ thật, hai đứa kia đâu? Rõ ràng vừa mới ngồi ăn ở đây xong." Trong lòng Liễu Ninh nghĩ thầm. Liễu Ninh tìm một hồi lâu cũng không thấy Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần đâu.
Liễu Ninh cũng không nghĩ đến hai người bọn họ đã rời khỏi đây.
"Tiểu Liệt, con ở đây có thấy mấy đứa Tô Ngưng Nguyệt đâu không?" Đến bước đường cùng, Liễu Ninh đành phải đi tới chỗ con trai của bà ta để hỏi.
Tô Liệt nghe thấy Liễu Ninh hỏi vậy thì lắc đầu với Liễu Ninh.
"Nương, con không nhìn thấy bọn nó, nương tìm bọn nó có chuyện gì không?" Tô Liệt nói với Liễu Ninh.
Nghe Tô Liệt nói vậy, Liễu Ninh lắc đầu.
"Không có gì, mấy đứa mau ăn đi." Cứ như vậy Liễu Ninh nói xong lập tức rời khỏi chỗ của Tô Liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận