Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 697: Định Bắc Hầu Phủ (2)

Chương 697: Định Bắc Hầu Phủ (2)Chương 697: Định Bắc Hầu Phủ (2)
"Mẫu thân con nói cũng không sai, chỉ là mở yến hội, có làm phiên mẫu thân con quá không?”
"Sao có thể chứ, nương, người không biết đó thôi, mẫu thân con nhàn rỗi quá. Bây giờ người cho bà ấy một lý do để mở yến, không biết bà ấy vui đến mức nào đâu."
Nghe vậy, trong lòng Diêu Xuân mới yên trí hơn chút. Tô Ngưng Nguyệt lúc này vẫn còn chưa biết, bản thân đã trở thành hàng ế tồn kho rồi. Mẫu thân nàng đang dự định bán nàng ra ngoài đó.
Nói ra thì, vẫn là Tô Thần tốt, từ nhỏ đã tìm cho mình một thanh mai trúc mã, không cần chịu cảnh ngày nào cũng bị lão nương nhà mình giục cưới. Đầu trách nàng lúc trước không dự liệu trước tương lai, thất sách thất sách.
Tô Ngưng Nguyệt lúc này còn đang tuần tra cửa tiệm Ngự Nhan Phường ở Kinh Thành. Lúc ban đầu mới tiến vào, mọi người còn thật sự coi nàng là khách hàng bình thường tới mua đồ. Tô Ngưng Nguyệt cũng không gấp, sau đó xem xét lưu lượng khách nơi này, tính toán một chút lợi nhuận chỗ này cùng với phần hoa hồng của mình, lập tức thấy cửa tiệm này có vấn đề.
Thật ra, cửa tiệm có vấn đề cũng phải, tình cảnh của Tạ Hồi như thế nào có tâm tư quản lý tiệm chứ. Còn có Ngô Nhiễm, tuy nói là thoải mái, nhưng trong phủ trên trên dưới dưới cũng có biết bao nhiêu là chuyện cần giải quyết nữa.
Mấy năm gần đây này không có nàng, tuy rằng bản thân hàng hoá rất tốt cũng lưu lại một bộ phận lưu lượng khách, nhưng mà, do có tiệm nhà khác bắt chước theo, lại thêm trong tiệm lâu rồi cũng không có sản phẩm mới ra mắt, trong tiệm cũng vẫn tổn thất một lượng khách hàng không nhỏ.
Tiểu nha hoàn thấy Tô Ngưng Nguyệt chỉ đứng ở quầy xem xét, cũng không chọn lựa gì, bèn tiến lên hỏi: "Vị tiểu thư này, ngài cần mua thứ gì, ta có thể giới thiệu cho ngài.
Tô Ngưng Nguyệt lấy ra một tấm lệnh bài, sau đó nói: "Ta muốn gặp chưởng quầy của các ngươi."Tiểu nha hoàn thấy tấm lệnh bài lập tức biết người trước mắt là ai. Cho nên vội vã hành lễ một cái sau đó nói: "Xin mời tiểu thư theo ta lên lầu hai đi."
Tô Ngưng Nguyệt đi theo lên lầu hai. Thực ra ban đầu cũng muốn kinh doanh Ngự Nhan Phường thật tốt, nhưng mà nàng không ở trong kinh thành, rất nhiều chuyện đều phải cố ky không làm được. Tạ Hồi càng không phải nói rồi, tuy rằng có đôi tay khéo léo, nhưng nàng ấy nào còn tâm trạng đi điều chế phấn nước son môi nữa chứ. Lần này nàng dứt khoát ra ngoài kia, còn thật sự nhìn thấy không ít loại gỗ vuông ở bên ngoài, lại vào trong không gian tìm mua một ít, nói không chừng còn có thể chế tạo ra một lô hàng mới.
Hơn nữa, nàng cũng không muốn tiếp tục nhập hàng từ phía Tây nữa, quá phiền phức, còn không bằng trực tiếp mua lô đất ở chỗ này, trông một ít hoa, sau đó mở một phường chế tạo, đầu tư thời kỳ đâu tuy rằng rất nhiều, nhưng tương đói mà nói, lợi nhuận cũng khá cao.
Chỉ riêng đồ mỹ phẩm thôi, trong đầu nàng có thể nghĩ ra hàng ngàn hàng vạn loại, nhưng mà bây giờ tình hình cụ thể của cửa tiệm này thế nào, nàng vẫn chưa thật sự rõ ràng, đến tiệm ở đây còn tệ như vậy, xem ra cửa tiệm kia ở Giang Nam cũng không tốt được hơn là bao. Lúc nào đó, nàng phải xuống Giang Nam một chuyến, tới xem xem nơi đó thế nào rồi, có cần phải cải cách lại chút hay không.
Mọi người ai cũng thích cái mới nới cái cũ, cho dù hàng của nàng có dùng tốt thế nào, thời gian lâu rồi, mọi người vẫn sẽ nguyện ý mua đồ mới. Cho nên, việc làm ăn của tiệm không được tốt, nàng cũng không muốn trách vị chưởng quầy này.
Trong lúc Tô Ngưng Nguyệt đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa, Tô Ngưng Nguyệt đoán là bà chủ. Quả nhiên, khi Tô Ngưng Nguyệt nói "vào đi" thì một nữ nhân từ ngoài cửa đi vào. Dù bà ấy có vẻ không còn trẻ nhưng sức hút của bà ấy vẫn còn đó. Thật ra hoàn cảnh của bà chủ có chút đặc biệt bởi vì bà ấy là người từng ở trong thanh lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận