Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 137: Ca Ca Đi Đâu Rồi? (1)

Chương 137: Ca Ca Đi Đâu Rồi? (1)Chương 137: Ca Ca Đi Đâu Rồi? (1)
Bà vội vàng chạy tới, lúc bà đi vào thấy vẻ mặt nữ nhi hoảng sợ, ngây ngốc ngồi trên giường.
Bà không biết đã xảy ra chuyện gì, bà ngồi xuống bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt, con làm sao thế?" Diêu Xuân vội vàng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời nói của Diêu Xuân thì lắc đầu.
"Không có gì, nương, con chỉ gặp ác mộng thôi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Lúc Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy, Diêu Xuân nhẹ nhàng vỗ lên lưng của Tô Ngưng Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt, đừng lo lắng, có nương ở đây rồi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói vậy thì nghẹn ngào, nàng không biết mẫu thân nàng hiện tại đang ở nơi nào.
"Tiểu Nguyệt nếu tỉnh rồi, chúng ta đi ăn cơm, nương làm cho các con thịt kho tàu." Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt rồi nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói, gật đầu, Diêu Xuân cùng Tô Ngưng Nguyệt vào bếp.
Sau khi vào bếp, Tô Ngưng Nguyệt mới biết trên bàn cơm chỉ có hai người họ, lúc này nàng nhìn mụ mụ.
"Nương, ca ca và đệ đệ đâu rồi?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói rồi nhìn nàng.
"Ca ca con còn đang ngủ trong phòng này, Tiểu Thần cũng không biết là đi chơi ở đâu rồi."
Tô Ngưng Nguyệt thở dài khi nghe những gì Diêu Xuân nói.
"Nương, nương có muốn ra ngoài tìm đệ đệ không?"
Sau khi nghe những gì Tô Ngưng Nguyệt nói, Diêu Xuân lắc đầu.
"Ta nói Nguyệt Nguyệt con đừng lo lắng, đệ đệ con vui vẻ đủ rồi sẽ quay lại."
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói vậy liên gật đầu.
"Được rồi." Cứ như vậy, Diêu Xuân và Tô Ngưng Nguyệt cùng nhau dùng cơm.
Kỳ thật lúc này Tô Ngưng Nguyệt không ngờ tới chính là Diêu Xuân lại nấu ăn ngon đến thế, giống như mẫu thân của nàng nấu vậy, từ trong mùi đồ ăn của Diêu Xuân, nàng có thể cảm nhận được mùi đồ ăn của mẫu thân.
Lúc này, nàng có một thoáng tưởng tượng rằng Diêu Xuân chính là mẫu thân của mình.
"Nha đầu ngốc, con đang nghĩ gì vậy? Mau ăn đi." Lúc này, Diêu Xuân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt ở một bên đang mất tập trung, bà không biết chuyện gì đã xảy ra với Tô Ngưng Nguyệt, vì vậy Diêu Xuân gắp một miếng thịt vào trong bát của Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng liền cảm thấy ấm áp, Tô Ngưng Nguyệt biết Diêu Xuân không muốn ăn thịt một mình mà muốn đưa cho nàng.
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt lại lấy một miếng thịt khác bỏ vào bát của Diêu Xuân, Tô Ngưng Nguyệt cũng nói với Diêu Xuân rằng bà ấy nhất định phải ăn thịt!
Tô Thần lúc này đang ở bên ngoài chơi đùa bỗng cảm thấy bụng mình sôi lên.
"Trở về ăn nhanh thôi, con đói quá!" Lúc này cậu mới biết là đã đến giờ ăn trưa.
Tô Thần trở vê nhà, khi về đến nơi liên nhìn thấy Diêu Xuân cùng Tô Ngưng Nguyệt đang ngồi ở bàn ăn trưa, không hiểu tại sao bọn họ lại không gọi cậu. Cứ như vậy, Tô Thần ngồi xuống, bĩu môi nhìn Diêu Xuân, lúc này Diêu Xuân cũng nhận ra Tô Thần có gì đó không ổn.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy Tô Thần?"
"Nương, sao nương không đi tìm Tiểu Thần?"
Khi Diêu Xuân nghe Tô Thần nói thế này, bà biết rằng Tô Thần nhất định đang tức giận.
"Chúng ta muốn con chơi bên ngoài lâu hơn một chút."
Tô Thần nghe vậy không thể bác bỏ những gì Diêu Xuân nói.
Cứ như vậy họ đã ăn cơm cùng nhau.
Tô Thần lúc này không nhìn thấy Tô Mộc, ở một bên liên hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ tỷ, tỷ không thấy ca ca sao?"
Tô Ngưng Nguyệt lúc này đang ăn cơm, nghe được Tô Thần nói không khỏi bật cười.
"Ha ha, ca ca đang ngủ, bây giờ đệ mới nghĩ đến huynh ấy sao?" Tô Thần không ngờ rằng ca ca mình vẫn đang ngủ.
Kỳ thực hôm qua ca ca của nàng cũng đã bỏ ra rất nhiêu công sức, Tô Ngưng Nguyệt cũng muốn nói, sau bữa trưa nàng sẽ dẫn hai người lên núi tìm trái cây để làm đồ hộp.
Nhưng khi nhìn thấy ca ca và đệ đệ mình như vậy, nàng lại muốn tự mình đi tìm hiểu tình hình hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận