Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 222: Lên Núi Săn Bắn (2)

Chương 222: Lên Núi Săn Bắn (2)Chương 222: Lên Núi Săn Bắn (2)
"Ai kêu đệ hôm qua vui vẻ rủ tỷ tỷ ngươi đi cùng chứ, được rồi, không nói nữa, mau thức dậy đi, ta còn phải qua phòng nương!" Tô Mộc nói xong liền đi ra khỏi phòng Tô Thần.
Tô Thần thấy Tô Mộc đã đi liền thở dài rồi lại nằm xuống giường.
Lúc Tô Thần nằm xuống cảm thấy đau mỏi toàn thân, đặc biệt là đôi chân.
"Ôi trời ơi, không lẽ chân ta cứ như vậy mà phế sao?" Tô Thần ngHĩ.
Tô Mộc đi đến bên ngoài phòng Diêu Xuân liền gõ nhẹ lên cửa bà ấy.
“Nương, người dậy chưa?"
Diêu Xuân vừa nghe liền đứng dậy mở cửa cho Tô Mộc.
"Nương, Nguyệt Nguyệt đã làm xong bữa sáng, chúng ta cùng ăn thôi.' Tô Mộc nói, Diêu Xuân nghe vậy liên gật đầu.
"Tiểu Mộc, con ra trước đi, nương sẽ ra sau.' Tô Mộc nghe vậy liền rời khỏi phòng Diêu Xuân đi đến phòng bếp.
"Ca ca, nương dậy chưa?" Tô Ngưng Nguyệt hỏi.
Tô Mộc gật đầu.
"Nương đã dậy rồi, nương nói sẽ ra ngay."
"Còn Tiểu Thần thì sao?" Tô Ngưng Nguyệt chưa thấy Tô Thần ra bèn hỏi.
Tô Mộc nghe vậy liền nhìn xung quanh.
"Tiểu Thần còn chưa dậy à? Rõ ràng ta đã kêu đệ ấy thức dậy rồi mài"
"Không sao, huynh đợi ở đây đi, để ta đi xem." Tô Ngưng Nguyệt nói xong liền đi vào phòng Tô Thần.
Tô Ngưng Nguyệt đẩy cửa vào thấy Tô Thần vẫn còn đang ngủ, Tô Ngưng Nguyệt bước đến vỗ nhẹ vào lưng Tô Thần.
"Tiểu Thần dậy đi, đừng ngủ nữa."
Tô Thần nghe xong rất không tình nguyện ngồi dậy.
"Tỷ tỷ, Tiểu Thần mệt thật đấy, hôm nay đừng để Tiểu Thần lên núi với tỷ được không? Tiểu Thần muốn nghỉ ngơi một ngày." Tiểu Thần tủi thân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt thấy dáng vẻ của Tô Thần liền dở khóc dở cười.
"Được rồi, bây giờ đệ thức dậy trước đi, đệ dậy ta sẽ không bắt đệ đi cùng nữa."
Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy lập tức đứng dậy, vui vẻ vỗ tay.
"Hay quá tỷ tỷ! Ta dậy liền." Tô Thần vui vẻ nói.
Tô Ngưng Nguyệt liền gật đầu rồi ra khỏi phòng Tô Thần.
Sau khi Tô Thần ra khỏi phòng Tô Thần, gặp Diêu Xuân cũng đi ra.
"Nương, hôm nay người thấy khỏe hơn chưa?”
"Nguyệt Nguyệt yên tâm, nương khỏe nhiều rồi, không cần lo lắng."
"Nương không sao là được."
Tô Ngưng Nguyệt đỡ Diêu Xuân đi đến bàn ăn, đợi một lúc liền thấy Tô Thần đi ra.
Diêu Xuân thấy dáng vẻ mệt mỏi của Tô Thần liền cười hỏi.
"Tiểu Thần làm sao vậy?"
Không đợi Tô Thần trả lời, Tô Ngưng Nguyệt liền cười cười với Diêu Xuân.
"Nương, người biết không? Hôm qua Tiểu Thần đi một đoạn đường núi với con, đệ ấy đã la lối đòi về, không ngờ hôm nay ngủ dậy liên thấy mệt mỏi như vậy." Tô Ngưng Nguyệt nói.
Diêu Xuân nghe xong liền bật cười. "Vậy hôm nay Tiểu Thần còn đi với tỷ tỷ nữa không?" Diêu Xuân hỏi Tô Thần.
Tô Thần vội vàng lắc đầu.
"Không đi nữa, hôm nay Tiểu Thần có việc cần làm, không đi với tỷ tỷ nữa." Tô Thần gấp gáp nói.
Cả nhà họ vui vẻ ăn bữa sáng.
Mà lúc này tại phủ Thừa tướng, Hàn Vũ Đồng vẫn còn đang ngủ.
Thừa tướng phu nhân đã thức dậy, sau khi bà ta dậy liên đến phòng Hàn Vũ Đồng.
Bà ta nhìn Hà Hương.
"Tiểu thư đã dậy chưa?" Thừa tướng phu nhân nói với Hà Hương.
Hà Hương liền lắc đầu.
"Thưa phu nhân, tiểu thư hình như còn đang ngủ."
Thừa tướng phu nhân nhíu mi.
"Vũ Đồng sao vẫn ngủ vậy?" Thừa tướng phu nhân nghĩ đến đây, liền gõ cửa phòng Hàn Vũ Đồng.
"Vũ Đồng, mở cửa, là mẫu thân, con mau dậy ăn sáng, dậy rồi mẫu thân dẫn con ra ngoài dạo."
Hàn Vũ Đồng bị tiếng của Thừa tướng phu nhân đánh thức, không kiên nhẫn ngồi dậy hét với bên ngoài.
"Nương, Vũ Đồng bây giờ không muốn ăn, không cần lo cho Vũ Đồng đâu." Thừa tướng phu nhân nghe vậy bèn nói với Hàn Vũ Đồng: "Mau mở cửa, mẫu thân có chuyện nói với con, đừng nhốt mình trong phòng nữa."
Hàn Vũ Đồng hết cách đành ngồi dậy mặc quần áo mở cửa cho thừa tướng phu nhân. "Mẫu thân có chuyện gì muốn nói với Vũ Đồng?" Hàn Vũ Đồng dụi mắt nói với Thừa tướng phu nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận