Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 417: Dịch Chuyển Điểm Đến (2)

Chương 417: Dịch Chuyển Điểm Đến (2)Chương 417: Dịch Chuyển Điểm Đến (2)
Nghe thấy vậy, nàng ta liên gật đầu và quyết tuân theo những gì vị nam nhân nói. Vì dù sao trong tình hướng này, đó là những lời có lý nhất mà nàng ta được nghe và có thể tin vào.
"Được rồi, dù có chuyện gì ngươi cũng nên cẩn thận."
Và rồi, cung nữ vội vàng rời đi. Trong căn phòng nhỏ giờ đây chỉ còn Hàn Vũ Đồng và vị nam nhân đó.
"Xin hãy để cho ta đi, được không?" Lúc này, Hàn Vũ Đồng nhìn vị nam nhân kia nói.
"Ta xin lỗi, thưa ngài, ta sẽ không thể để nàng đi. Nếu không, cuộc đời anh sẽ hoàn toàn vô vị, dường như là không còn nữa. Hãy yên tâm, ta sẽ nhất nhất bảo vệ nàng, không ai có thể bắt nạt nàng, nàng sẽ an toàn tuyệt đối." Vị nam nhân cố gắng trấn an Hàn Vũ Đồng.
Lúc này, Hàn Vũ Đồng biết rằng, dù nàng ta có cố gắng nói như nào đi chăng nữa thì họ cũng sẽ không để nàng ta đi.
Hàn Vũ Đồng thở dài sau khi nghe vị nam nhân kia nói.
"Tại sao lúc đó ta lại bỏ chạy? Tại sao ngày từ đầu ta lại rời khỏi bữa tiệc?" Lúc này, Hàn Vũ Đồng thâm nghĩ.
"Tâu đức vua, có chuyện không hay rồi!" Khi Thiên Vũ Hán tỉnh lại trong cung, quản gia vội vàng chạy lại tâu với Thiên Vũ Hán.
"Có chuyện gì sao?" Thiên Vũ Hán hỏi.
"Bẩm, ngài đã hay tin, con gái của thừa tướng đã mất tích trong bữa tiệc ngày hôm qua. Hiện tại mọi người trong cung đều đang cố gắng tìm kiếm con gái của thừa tướng." Người quản gia nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn cau mày khi nghe những gì ngời quản gia vừa nói. "Vậy...' Thiên Vũ Hàn nhìn người quản gia bên cạnh.
"Việc này có liên quan gì đến ta?" Người quản gia nghe được lời này của Thiên Vũ Đồng thì sửng sốt.
Người quản gia vội lắc đầu.
"Dạ bẩm, chuyện này không liên quan đến hoàng thượng, thần chỉ muốn thông báo chuyện nhỏ nhặt này với hàng thượng mà thôi."
"Ta hiểu rồi, ngươi lui đi." Thiên Vũ Hàn nói với người quản gia kia.
Người quản gia đành lui sau khi nghe Thiên Vũ Hàn nói.
Lúc này, Thiên Vũ Hàn đang dong ruổi chơi với con thỏ sau vườn. Nhìn dáng vẻ ấy, ai cũng nghĩ rằng Thiên Vũ Hàn không chút lo nghĩ gì đến chuyện của Hàn Vũ Đồng. Nhưng trong lòng ngài lại không nghĩ như vậy.
"Lẽ nào chỉ vì lời ta nói khi đó, mà nàng buồn bã rời đi, sau đó lại nên cơ sự này hay sao?" Thiên Vũ Hàn lo lắng nghĩ.
Lúc này, Tiểu Lục nhìn thấy Thiên Vũ Hàn đang đi tới, Tiểu Lục vội vàng đi tới trước mặt Thiên Vũ Hàn.
"Muôn tâu bệ hại" Tiểu Lục kính cẩn thưa.
"Bệ hạ, ngài đang suy nghĩ điều gì vậy ạ?" Tiểu Lục hỏi.
Nghe tiếng Tiểu Lục, Thiên Vũ Hàn sửng sốt trong giây lát.
"À, không có gì." Thiên Vũ Hàn nhìn Tiểu Lục và nói.
Tiểu Lục gật đầu. "Được rồi, thưa ngài."
"Hôm nay, ngươi sẽ cùng ta đi Thiên Lão." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
"Bệ hạ, ngài nói sao, ngài nói muốn Tiểu Lục đi Thiên Lão cùng ngài sao?"
"Sao, ngươi không muốn à?"
"Đương nhiên là thân đây chấp nguyện đi cùng ngài rồi ạ." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn đầy kích động.
Tiểu Lục biết Thiên Vũ Hàn để hắn đi cùng vào ngục giam truy tìm hung thủ, vì hắn chính là kẻ sát nhân trước đây đã từng giết người ở sân trường.
"Ta muốn nhìn thấy bộ dạng hắn như thế nào!" Tiểu Lục hưng phấn nói.
"Được rồi, thế ngươi đi chuẩn bị đi." Nhìn dáng vẻ Tiểu Lục như vậy, Thiên Vũ Hàn nói với hắn.
Nghe thấy vậy, Tiểu Lục nhanh chóng gật đầu và tuân lệnh. Hắn đi ra khỏi khu vườn và đi về phòng.
Sau khi vê phòng, hắn tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ đồ mới và đi ra ngoài.
Tiểu lục thấy Thiên Vũ Hàn.
"Bệ hạ, ngài có muốn đi ăn bữa cơm không?" Tiểu Lục hỏi Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn lắc đầu khi nghe Tiểu Lục nhắc đến điều này.
"Nếu có, thì ăn chút gì qua loa thôi." Thiên Vũ Hán nói với Tiểu Lục.
"Bệ hạ, Tiểu Lục cũng không đói." Thú thật, lúc này Tiểu Lục rất muốn ăn gì đó.
Nhưng bản thân anh cũng không muốn lãng phí thời gian của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận