Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 357: Ngu Ngốc (2)

Chương 357: Ngu Ngốc (2)Chương 357: Ngu Ngốc (2)
Khi Diêu Xuân nghe Tô lão gia nói xong gật gật đầu rồi rời khỏi phòng Tô lão gia.
"Rốt cuộc hôm nay Tiểu Thần đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại đi ra khỏi trường học sớm như vậy? Tại sao Nguyệt Nguyệt lại nói với ta những lời đó, không cho ta trách cứ Tiểu Thần? Vậy chẳng lẽ thật sự Tiểu Thần đã xảy ra chuyện sao?" Lúc này trong lòng Diêu Xuân miên man nghĩ đến.
Diêu Xuân trở về phòng mình, nằm trên giường.
Lúc này Diêu Xuân cảm giác mình vô cùng mệt mỏi.
"Có đôi khi cũng không biết mình đang xảy ra chuyện gì, mặc dù nói cơ thể của ta đã khôi phục, nhưng tại sao hôm nay lại thấy mệt mỏi thế này, chẳng lẽ bệnh vẫn chưa khỏi hẳn sao?" Diêu Xuân nghĩ vậy thì bị suy nghĩ ấy của chính bản thân mình dọa cho khiếp sợ.
Nhưng Diêu Xuân cũng không nói chuyện này cho ai hết, bởi vì bà ấy không muốn để cho người khác phải lo lắng cho bà, Diêu Xuân nằm ở trên giường chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết.
Mà lúc này Tô Mộc đi cùng Tô Thần cũng về đến nhà.
Khi họ trở về nhà, họ thấy trong sân không có ai.
"Không biết tỷ tỷ và nương đã đi đâu? Lúc này không phải bọn họ đều đang ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm sao?" Trong lòng Tô Thần suy nghĩ.
Tô Mộc ở một bên thấy Tô Thần như vậy, cũng không biết Tô Thần đã xảy ra chuyện gì.
Cậu vươn tay quơ quơ trước mắt Tô Thần.
"Tiểu Thần, đệ đang nghĩ gì vậy?" Lúc này Tô Mộc nói với Tô Thần. Tô Thần nghe Tô Mộc nói lời này mới phục hồi lại tinh thần rồi nhìn Tô Mộc.
"Không có nghĩ gì, ca ca, nương bọn họ đi đâu rồi?"
"Thì ra vừa rồi đệ lo lắng cho nương, có lẽ là nương đang ở trong phòng."
"Làm sao huynh biết bọn họ ở trong phòng?”
Khi Tô Mộc nghe Tô Thần nói lời này cũng không lập tức trả lời Tô Thần, mà chỉ chỉ lên bầu trời.
"Nhìn xem ngày hôm nay." Tô Thần nghe thấy Tô Mộc nói xong, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
"Huynh muốn nói gì với Tiểu Thần? Tiểu Thần ngốc quá."
Tô Mộc cảm thấy bất đắc dĩ nhìn Tô Thần.
"Thời tiết oi bức như vậy, đệ cảm thấy bọn họ sẽ ở trong sân đợi sao?"
Lúc này Tô Thần cảm thấy Tô Mộc nói rất có lý.
"Sao Tiểu Thần lại không nghĩ tới nhỉ!" Tô Mộc nghe Tô Thần nói xong nở nụ cười.
"Được rồi, chúng ta cũng mau vào nhà đi."
Cứ như vậy hai người Tô Thần và Tô Mộc trở về phòng của mình, lúc này lão gia tử Tô gia ngồi một mình trong phòng, Diêu Xuân và Tô Ngưng Nguyệt đã sớm ngủ.
Một mình Tô Thần nằm trên giường ngủ thiếp đi vì hôm qua nghĩ đến chuyện đi học nên không ngủ được.
Hôm nay cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, sao nó có thể dễ dàng buông tha như vậy.
Cứ như vậy Tô Thần nằm lên giường ngủ.
Còn Tô Mộc thì ngồi một mình trong lòng nghĩ đến chuyện khiến cậu phát sầu.
Tô Mộc không ngừng thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận