Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 160: Diêu Xuân Làm Sao Vậy?

Chương 160: Diêu Xuân Làm Sao Vậy?Chương 160: Diêu Xuân Làm Sao Vậy?
Nhưng Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì lắc đầu.
"Không sao đâu, đứa nhỏ, không cần lo lắng, chỉ là không cẩn thận ngã thôi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Nhưng cho dù Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt như vậy, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt vẫn lo lắng cho bà ấy.
Tô Ngưng Nguyệt lo lắng là bởi vì cơ thể của Diêu Xuân cho nên mới khiến bà ấy ngã xuống, Tô Ngưng Nguyệt sợ hãi bản thân mình không biết phải làm thế nào.
Hiện tại tiên còn chưa kiếm đủ, sang năm còn phải đưa cho gia gia nàng 25 lượng bạc, cứ vậy thì nàng làm sao còn có tiền để chữa bệnh cho Diêu Xuân!
Hiện giờ Tô Ngưng Nguyệt có chút tự trách, tuy rằng nàng cũng không phải là nữ nhi ruột của Diêu Xuân, nhưng khi nàng đến không gian này Diêu Xuân đã đối xử với nàng còn tình cảm hơn cả nữ nhi ruột của mình.
Nàng không thể phụ được tấm lòng của Diêu Xuân, lúc này nàng nghĩ phải kiếm tiền nhanh chóng, sau đó dùng tiền để chữa bệnh cho Diêu Xuân, Diêu Xuân nhìn nữ nhi của mình đang ngẩn người, cũng không biết nữ nhi đang suy nghĩ cái gì, vì thế đưa tay quơ quơ trước mặt Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt, con đang suy nghĩ cái gì vậy?" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được tiếng của Diêu Xuân thì nàng lắc đầu.
"Nương, nữ nhi không có suy nghĩ gì, nương người nghỉ ngơi cho khỏe đi."
Tô Ngưng Nguyệt thấy miệng của Diêu Xuân đặc biệt khô khốc, Tô Ngưng Nguyệt biết Diêu Xuân đang vô cùng khát nước, nên Tô Ngưng Nguyệt vội đi vào phòng bếp lấy một chén nước cho Diêu Xuân uống.
"Nương uống nước đi." Sau đó Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân. Khi Diêu Xuân thấy Tô Ngưng Nguyệt đưa nước tới, cả người Diêu Xuân ngẩn ra, bà ấy thật không ngờ Tô Ngưng Nguyệt biết bà ấy đang khát nước, bà ấy cảm thấy đây là mẫu nữ liên tâm!
Diêu Xuân nói một tiếng cảm ơn với Tô Ngưng Nguyệt sau thì nhận lấy chén nước trong tay Tô Nguyệt Ngưng bắt đầu uống, tuy rằng Diêu Xuân đã uống một chén nhưng bà ấy cảm thấy mình vẫn vô cùng khát nên bà ấy bảo Tô Ngưng Nguyệt giúp mình lấy thêm một chén nước.
Tô Ngưng Nguyệt cũng không biết vì sao Diêu Xuân lại khát như vậy.
"Chẳng lẽ là bởi bệnh trên người nương, nên mới khiến nương cần nhiều nước như vậy?"
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới điều này, nàng cảm thấy mình có thể nói cho đại phu bệnh trạng của Diêu Xuân, nàng cảm thấy sau khi nàng nói với đại phu bệnh trạng của nương, hẳn là đại phu có thể phán đoán ra mẫu thân nàng rốt cuộc là bị bệnh gì.
Khi Diêu Xuân uống xong chén nước thứ hai, thì đặt chén xuống.
Tô Ngưng Nguyệt đột nhiên nhớ tới trước đó nàng có làm đào đóng hộp.
"Nương ăn chút quả đào hẳn là có thể khôi phục một chút sức lực."
"Nương người ở trong phòng nghỉ ngơi một lát, Nguyệt Nguyệt lập tức quay lại." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe những gì Tô Ngưng Nguyệt nói, bà ấy liền nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt con cứ bận việc của mình đi, hiện tại nương đã không sao rồi, không cần phải để ý nương."
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lời của Diêu Xuân thì lắc đầu.
“Nương, Nguyệt Nguyệt cũng không có việc gì.' Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi phòng của Diêu Xuân, sau khi Tô Ngưng Nguyệt ra khỏi phòng liền trở vê phòng mình, nàng nhắm mắt lại đi tới không gian trồng trọt của mình, lấy từ trong kho ra hai hộp đào đóng hộp.
"Một hộp là cho nương, cái còn lại cho ca ca cùng đệ đệ nếm thử trước." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
Khi Tô Ngưng Nguyệt chuẩn bị rời không gian của mình thì hệ thống gọi Tô Ngưng Nguyệt lại.
"Chờ một chút, hiện tại đào đóng hộp có thể ăn không?" Hệ thống hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
Nàng nghe thấy lời của hệ thống nói thì gật đầu.
"Ngươi nếu muốn ăn thì có thể đi vào trong kho hàng lấy." Sau đó Tô Ngưng Nguyệt nói.
Hệ thống nghe Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì thở dài một hơi, nó cảm thấy vô cùng bất lực, mà lúc này sau khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy hệ thống thở dài, thì vô cùng khó hiểu, nàng không biết vì sao nó lại thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận