Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 375: Phát Hiện Chức Năng Mới (1)

Chương 375: Phát Hiện Chức Năng Mới (1)Chương 375: Phát Hiện Chức Năng Mới (1)
Một lát sau, Điềm Điềm tốc độ chậm dần, lúc này Tô Ngưng Nguyệt biết dáng vẻ này của Điềm Điêm cho thấy nó cũng sắp ăn no rồi.
Sau khi ăn được một lát, Điềm Điềm bèn đứng dậy nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
Điềm Điềm rất thỏa mãn nói: "Tiểu chủ nhân, Điềm Điêm đã ăn no rồi, chúng ta xuống núi đi." Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm nói vậy bèn gật đầu.
"Được." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt và Điềm Điềm quay vê.
Đi được một lúc, Điêm Điềm dừng bước đứng lại.
"Xảy ra chuyện gì rồi sao?"Tô Ngưng Nguyệt thấy dáng vẻ của Điềm Điềm như vậy cũng không biết Điềm Điềm bị làm sao.
"Tiểu chủ nhân, Điềm Điềm hình như ăn quá no, mỗi một bước đi đều cảm giác hơi không thoải mái." Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm nói lời này bất đắc dĩ cười cười.
"Ta bế ngươi đi về!"Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm.
"Tiểu chủ nhân đối xử với Điềm Điềm thật tốt!" Nói xong không đợi Tô Ngưng Nguyệt phản ứng, Điềm Điềm đã nhảy vào trong lòng Tô Ngưng Nguyệt.
"Ngươi thật đúng là! Nếu ta không đón được ngươi, ngươi sẽ ngã xuống đó." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt vội vàng bế lấy Điềm Điềm và nói với nó.
"Điềm Điềm biết tiểu chủ nhân chắc chắn sẽ đón được Điềm Điềm!"
"Ngươi nha ngươi nha!" Cứ như vậy, hai người Tô Ngưng Nguyệt và Điềm Điềm vừa nói vừa cười đi xuống núi.
"Lần này trở vê sớm thật! Trời vẫn tối như vậy." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt về nhà thì nói với Điềm Điềm. "Đúng vậy, tiểu chủ nhân, bây giờ người có buồn ngủ không?"Điềm Điềm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Không còn cảm thấy buồn ngủ nữa rồi." Tô Ngưng Nguyệt trả lời.
"Vậy tiểu chủ nhân vẫn là nhắm mắt ngủ một giấc đi, ta sợ ban ngày người sẽ không có tinh thần mất." Điềm Điềm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Vậy còn ngươi? Ngươi còn ngủ không?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm.
"Đương nhiên phải ngủ rồi, mỗi lần bọn ta sau khi ăn no xong thì nhất định phải ngủ, nếu không sẽ không dễ tiêu hóa." Điềm Điềm nhanh chóng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Vậy thì cùng ngủ đi!" Vậy là Tô Ngưng Nguyệt bế Mật Mật và Điêm Điêm đi tới bên giường và cả ba người bọn họ cùng nhau ngủ say sưa...
Bất tri bất giác trời đã sáng, mới sáng sớm Thiên Vũ Hàn sau khi tỉnh dậy bèn chăn thỏ con và thả nó vào trong hoa viên chơi.
Nha hoàn đi ngang qua thấy bộ dạng của Thiên Vũ Hàn như vậy thì bọn họ đều vô cùng kinh ngạc.
"Tại sao Vương gia lại tốt với con thỏ con kia như vậy?" Một trong những nha hoàn mới đến nói với một nha hoàn ở bên cạnh: "Ta cũng không biết, nhưng mà về sau dù sao cũng không nên lén lút thảo luận vê Vương gia, nếu như bị Vương gia hoặc quản gia biết được, chắc chắn hậu quả sẽ rất thê thảm!" Một nha hoàn nói với nha hoàn mới đến.
"Tỷ tỷ, lần sau ta sẽ không bao giờ làm thế nữa!" Nha hoàn mới đến kia nói.
Mà lúc này Thiên Vũ Hàn đang chơi đùa cùng thỏ con ở trong hoa viên cũng đã sớm nghe thấy được câu chuyện mà hai nha hoàn kia nói.
Thiên Vũ Hàn chẳng qua là làm bộ như không nghe thấy mà thôi, bởi vì võ công của Thiên Vũ Hàn khiến người khác cực kì kinh ngạc, cho nên âm thanh trong vòng ngàn dặm hắn đều có thể nghe thấy được. Chẳng qua có lúc hắn cảm thấy có chút phiền hà, cho nên đã cố tình tạo nên bức bình phong che chắn những âm thanh †rong vòng ngàn dặm.
Mặc dù Thiên Vũ Hàn cũng không so đo gì với hai nha hoàn kia, nhưng Tiểu Lục thì khác.
Tiểu Lục cũng nghe thấy câu chuyện mà hai nha hoàn kia nói, hắn ta đùng đùng đi tìm thấy hai nha hoàn kia.
"Ai cho phép các ngươi ở trong vương phủ mà thảo luận về Vương gia! Muốn chết sao?!" Tiểu Lục cực kì nghiêm túc nói với hai nha hoàn kia.
Hai nha hoàn kia nghe thấy Tiểu Lục nói lời này, vội vàng quỳ xuống.
"Nô tỳ sai rồi, nô tỳ lần sau không dám nữa!" Tiểu Lục nhìn thấy bộ dạng này của hai người bọn họ không nói gì với bọn họ nữa mà rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận