Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 120: Xé Chứng Từ (2)

Chương 120: Xé Chứng Từ (2)Chương 120: Xé Chứng Từ (2)
Lúc này, Diêu Xuân nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt à, gia gia của con chỉ là già rồi nên hồ đồ, nương hy vọng Nguyệt Nguyệt không cần tranh cãi với gia gia."
Tô Ngưng Nguyệt lại không nghĩ như vậy, nàng cảm thấy gia gia của nàng thiên vị cả nhà đại bá mẫu mà thôi, có đôi khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nương của nàng còn tốt hơn đại bá mẫu gấp trăm ngàn lần.
"Đôi mắt của gia gia không tốt sao? Tại sao lại không nhìn ra nương tốt chứ!"
Thực ra, Tô Ngưng Nguyệt thực sự không muốn đưa chứng từ qua cho gia gia, nhưng sau đó nàng nghĩ lại, nếu nàng không đưa thì ai sẽ đưa?
"Nếu để ca ca hoặc là đệ đệ đi đưa chứng từ, lỡ đâu đến nửa đường thì bị đại bá mẫu cướp chứng từ thì làm sao bây giờ! Nhưng nếu để nương đi đưa, thì lỡ đâu đại bá mẫu khi dễ nương thì sao..."
Nàng suy nghĩ một chút, cuối cùng cảm thấy nàng nên tự mình đưa qua là thích hợp nhất.
Vì thế nàng liền thở dài một hơi.
"Hai! Nương, để Nguyệt Nguyệt đi đưa."
Khi Diêu Xuân nghe những gì Tô Ngưng Nguyệt nói thì bà ấy gật đầu.
"Con ngoan, làm con phải chịu thiệt rồi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời Diêu Xuân nói thì lắc đầu.
"Không sao đâu nương, Nguyệt Nguyệt còn có một số việc phải làm, chờ ngày mai hằng đi đưa." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì gật đầu.
"Nguyệt Nguyệt, con có thể đưa nó bất cứ lúc nào." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt nói xong, liền rời khỏi phòng, đi đến không gian trông trọt của mình.
Thật ra lúc này Tô Ngưng Nguyệt cũng không có việc gì để làm, chẳng qua bây giờ nàng cũng không muốn đến nhà đại bá mẫu, nàng biết nếu bây giờ đến đó, đại bá mẫu nhất định sẽ đợi nàng ở trong nhà, nàng không muốn nhìn thấy khuôn mặt của đại bá mẫu lúc này.
Tô Ngưng Nguyệt muốn đợi đến một ngày đại bá mẫu không có ở nhà mới đem chứng từ đưa qua.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt tiến vào không gian trồng trọt của mình, nàng thấy rau dưa mình trồng lại lớn lên, vì thế nàng lấy cây xẻng đa năng của mình ra để thu hoạch hết số rau dưa kia.
"Hai, nếu ở đây có một nhà kho thì tốt quá, vậy thì không cần lân nào cũng đem rau dưa để ở nhà, làm như vậy cũng sẽ tránh làm cho người khác nghi ngờ." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
Khi nàng vừa nghĩ tới đây thì hệ thống liền lên tiếng.
"Ở đây ta có một nhà kho, nhưng ngươi phải mua nó bằng tiền."
Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói với nàng những lời này, nàng liền giật mình.
"Hắn cư nhiên có thể biết được nội tâm của ta!" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ trong lòng.
"Ai cho phép ngươi nghe lén ý nghĩ của ta!"
"Ta và không gian kết nối với nhau, bất kỳ người nào tiến vào không gian ta đều có thể biết được ý nghĩ của người đó." Lúc này, hệ thống kia bình tĩnh nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói như vậy, lửa giận bị dập tắt dân dần lắng xuống. "Có phải bất cứ người nào cũng có thể tiến vào không gian này không?" Nàng hỏi hệ thống kia.
"Trừ phi là người có duyên, bằng không những người khác không thể tiến vào không gian này." Sau khi Hệ thống nghe được những lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói, liền nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói như vậy, nàng không khỏi trợn tròn mắt.
"Còn người có duyên nữa chứ, nhưng ta không muốn có được không gian trông trọt này, bây giờ ta chỉ muốn trở lại nhà mình sống vui vẻ với người nhà, khi rảnh rỗi không có việc gì thì có thể vừa bật điều hòa vừa ăn vặt, xem TV, cảm giác đó thật tuyệt, đâu giống bây giờ vừa khổ vừa mệt!" Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Sớm hay muộn có một ngày ngươi sẽ trở lại thế giới hiện thực của mình, thời gian dài ngắn bao nhiêu là do ngươi quyết định."
"Rốt cuộc phải làm sao ta mới có thể trở lại thế giới của mình!" Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói như vậy, nàng vội vàng hỏi hệ thống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận