Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 759: Tác Hợp (1)

Chương 759: Tác Hợp (1)Chương 759: Tác Hợp (1)
Hai người đều đã lớn đều chưa lập gia đình, rất khó để không gặp khó khăn trong hôn nhân, nhưng Lý Duyệt Dĩnh gả cho Bắc Minh Trì thật sự không có hại. Cũng không biết mẹ nuôi nàng có suy nghĩ thế nào nữa.
Nếu Vạn Doanh biết, chắc chắn bà ấy cũng sẽ đồng ý thôi. Con trai mình tuổi tác đã lớn như vậy rồi, ngần ấy năm, bà ấy vẫn luôn thúc giục hắn ta thành thân, nhưng bà lại ở khá xa hắn ta, thứ hai là bà ấy cũng đã có gia đình mới, có trượng phu, còn có con, đứa bé còn nhỏ, nói thật bà ấy cũng không có thời gian đi quan hắn ta quá nhiều vậy được.
Lúc trước bà ấy cũng đã giới thiệu cho hắn ta không dưới hai mươi cái đối tượng xem mắt, nhưng Bắc Minh Trì không ưng một ai, hắn ta luôn nghĩ ra các loại lý do để từ chối. Vốn dĩ lúc phụ thân hắn ta vẫn còn sống, hắn ta còn có thể về nhà, nhưng hiện tại hắn ta lại phải lang thang khắp nơi, không hề về nhà.
Cho nên hiện tại bà ấy cũng không có yêu cầu quá lớn gì với con dâu mình, chỉ cần con trai mình có thể thành thân thì dù là nam nhân thì bà ấy cũng chấp nhận được.
Nếu Tô Ngưng Nguyệt thật sự có thể khiến cho Lý Duyệt Dĩnh với Bắc Minh Trì ở bên nhau, như vậy bà ấy cũng cảm tạ trời đất.
Hai người trở lại phòng ăn, Lý Duyệt Dĩnh đang nói chuyện với Bắc Minh Trì, nhìn hai người nói chuyện rất vui vẻ, Tô Ngưng Nguyệt với Tạ phu nhân liếc nhìn nhau: "Có thể, tới thôi."
Tạ phu nhân đặt bát mì đã nấu xong lên trên bàn, mời Bắc Minh Trì nói: "Ai nha, a trì, bá mẫu gọi như vậy, ngươi không để ý chứ?"
Bắc Minh Trì gắp một đũa mì, sau đó lắc lắc đầu, nói thẳng: "Không ngại không ngại, bá mẫu, người có thể gọi ta như vậy thì chứng tỏ người đã thực sự coi ta là người nhà rồi, sao ta có thể tức giận được chứ?" Nói đến đây, Tạ phu nhân tươi cười rạng rỡ, sau đó nói: "A Trì à, ngươi nói ngươi cả ngày như thế này, phu nhân ngươi không lo lắng sao?"
Sau khi rửa mặt sạch sẽ, Bắc Minh Trì dân dần lộ là một công tử nhẹ nhàng lãnh đạm, cho nên Tạ phu nhân càng nhìn càng thích, càng thêm kiên định với suy nghĩ muốn tác hợp hắn ta với Lý Duyệt Dĩnh.
Có vẻ Bắc Minh Trì vẫn chưa kịp nhận ra là Tạ phu nhân đang gài bây hắn ta, vì thế hắn ta rất thành thật lắc đầu nói: "Bá mẫu, ta còn chưa con thê tử nữa."
Tạ phu nhân làm bộ rất kinh ngạc, sau đó nói: "Tại sao lại như vậy chứ? Ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi, sao vẫn còn chưa thành thân nữa vậy?"
"Ta hiện tại 24, nhưng vẫn chưa gặp được người thích hợp, sau đó cứ để chậm trễ như vậy." Tạ phu nhân lại hỏi tiếp: "Ngươi đã 24 rồi nhưng vẫn chưa thành thân, người trong nhà không nói gì ngươi sao?”
"Người thân trong nhà ta đều đã qua đời rồi." Tạ phu nhân cũng không nghĩ tới chuyện này, sau đó thực xin lỗi nói: "Ngại quá, bá mẫu nói sai rồi."
Bắc Minh Trì không chút để ý lắc lắc đầu, nói thật, dù cho phụ thân hay tổ mẫu hắn ta vẫn còn sống thì cũng chẳng có gì khác biệt cả, thà rằng không có còn hơn. Bắc Minh Trì lại nói tiếp: "Nhưng ta vẫn còn mẫu thân, nhưng sau khi hòa li với cha ta, bà ấy đã đi thêm bước nữa rồi, hiện tại cũng đã có một đứa con trai năm tuổi, cha kế cũng rất tốt với ta."
Nghe tới đây, Tạ phu nhân càng thêm vui. Trong nhà không có nữ nhân nào cả, cuộc sống sau này cũng chỉ có hai người, hơn nữa cũng không phải không có mẹ chồng, chuyện gì cũng có thể tìm bà ấy, hơn nữa mẹ chồng còn có đứa con năm tuổi, chắc chắn sau này sẽ không nhúng tay vào chuyện của phu thê bọn họ được.
Hiện tại cái gì nên hỏi cũng đã hỏi xong rồi, chỉ cần thăm dò suy nghĩ của hai đương sự là được. Tô Ngưng Nguyệt với Tạ phu nhân liếc nhìn nhau, họ đều nhìn ra được vẻ vui mừng trong mắt đối phương.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt liền nói: "Đúng rồi, ca ca, mẹ nuôi với cha nuôi đang ở đâu vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận