Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 951: Tin Đồn Nổi Lên (1)

Chương 951: Tin Đồn Nổi Lên (1)Chương 951: Tin Đồn Nổi Lên (1)
"Này!Ta kể cho các ngươi một tin hot?" Một người thì thầm nói.
"Cái gì vậy?" Những người xung quanh bắt đầu tò mò.
"Mọi người ghé sát tai lại đây." Người kia ngoắc đầu ngón tay, mọi người đều vây tới.
"Các ngươi có biết đương kim hoàng hậu nương nương không? Hình như nàng ta và thế tử ngoại bang Carl có quan hệ với nhau. Nghe nói vị hoàng hậu này của chúng ta từng làm ăn buôn bán với Carl, từng có người nhìn thấy trong tửu lâu, quan trọng nhất là ở trong cung hoàng hậu từng chỉ triệu kiến một mình người này." Người kia thấp giọng nói.
"Ngươi nói như vậy có nghĩa là hoàng hậu và Carl kia dan díu với nhau à?” Một người lấy làm lạ nói.
"Nói như vậy thì cũng có lý, các người cũng biết đương kim hoàng thượng sức khỏe không tốt, trước đây không phải còn nói là không thể làm chuyện đó hay sao?" Một người khác cũng nói thêm vào.
"Trời ạ! Đây không phải là chuyện nhỏ..."
Những lời nói như vậy ở trong kinh thành đâu đâu cũng có, hơn nữa còn theo chiều hướng ngày càng tồi tệ hơn.
Nhưng chủ nhân của hoàng cung đang ở vùng ngoại ô vẫn không biết gì. Nguy hiểm đã cận kề rồi, không biết ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng hay chưa?
Đến khi Thiên Vũ Hàn biết được chuyện này thì mọi chuyện đã phát triển rất nghiêm trọng rồi, tin đồn đã lan truyền khắp đường lớn ngõ nhỏ trong kinh thành rồi.
Run lên nhìn người ở phía dưới, vẻ mặt của Thiên Vũ Hàn ẩn trong bóng tối nên không nhìn rõ là có biểu cảm gì, nhưng trong không khí bao trùm bởi khí tức đáng sợ, khiến người ta phải sợ hãi.
"Ngươi trở về đi." Thiên Vũ Hàn cuối cùng lên tiếng nói, nhưng trong giọng điệu mang sát khí đằng đằng,
Người kia vội vàng lui ra ngoài, trạng thái lúc này của Thiên Vũ Hàn thật sự là quá đáng sợ, hắn ta không có khả năng chịu đựng được.
Bây giờ Thiên Vũ Hàn đang rất tức giận, nhưng không phải là giận Tô Ngưng Nguyệt, mà là căm phẫn, những người đứng đằng sau kia đều không muốn sống nữa sao? Dám phát tán ra lời đồn như thế này, nếu như hắn bắt được người đứng sau thì những kẻ đó đừng nghĩ đến chuyện chết. Hắn muốn bọn họ phải sống không bằng chết.
Thiên Vũ Hàn biết là quan hệ giữa Tô Ngưng Nguyệt và Carl rất tốt, hắn biết giữa bọn họ có những chuyện mà hắn không thể xen vào được, bọn họ có bí mật của bọn họ, bí mật này hắn cũng không biết.
Không phải là hắn không muốn biết mà chỉ là hắn tôn trọng Tô Ngưng Nguyệt, muốn đợi đến khi Tô Ngưng Nguyệt cam tâm tình nguyện nói cho hắn biết bí mật này, như vậy thì hai người mới xem như là thật sự ở bên nhau.
Bây giờ cảm giác mà Tô Ngưng Nguyệt mang đến cho hắn có chút hoảng loạn, hắn luôn cảm thấy một lúc nào đó Tô Ngưng Nguyệt sẽ biến mất, cái cảm giác này khiến hắn rất sợ hãi. Hắn bây giờ đã không thể rời xa mặt trời này nữa rồi.
Thiên Vũ Hàn ngồi trước bàn, nhìn ánh nến lập lòe, nghĩ xem phải xử lý chuyện này như thế nào.
"Cọc kẹt!" Cửa bị đẩy ra, Tô Ngưng Nguyệt từ bên ngoài bước vào, trên mặt vẫn nở nụ cười như trước.
"Một mình chàng ở đây làm gì vậy?" Tô Ngưng Nguyệt lên tiếng hỏi.
Thiên Vũ Hàn bình tĩnh lại, nhìn khuôn mặt cười tươi như hoa, lời nói ở trong lòng không cách nào nói ra được, vẫn là đợi thêm. Bất lực thầm nghĩ trong lòng.
"Sao vậy?" Thiên Vũ Hàn không trả lời câu hỏi của Tô Ngưng Nguyệt, mà lên tiếng hỏi nàng. Cố gắng che giấu cảm xúc của mình, không để cho Tô Ngưng Nguyệt phát hiện.
Tô Ngưng Nguyệt đi tới bên cạnh Thiên Vũ Hàn, cúi đầu nhìn Thiên Vũ Hàn: "Còn không phải là tại vì chàng bỗng nhiên lại nhốt mình ở trong phòng, chỉ để lại một mình ra, chàng nói xem ta không tới tìm chàng thì ta đi đâu?”
Thiên Vũ Hàn mỉm cười và để nàng ngồi lên đùi mình: "Vậy bây giờ Nguyệt Nguyệt đã an tâm chưa, ta ở ngay bên cạnh này đây này."
Tô Ngưng Nguyệt có chút nghi ngờ nhìn Thiên Vũ Hàn, nàng cảm thấy tâm trạng của Thiên Vũ Hàn hình như không được tốt, nhưng bây giờ cũng không nhận ra được điều gì, vậy thì là ở đó xảy ra vấn đề sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận