Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 203: Ngọc Tốt (1)

Chương 203: Ngọc Tốt (1)Chương 203: Ngọc Tốt (1)
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu khi nghe thấy những gì Tô Thần nói.
"Đúng vậy, Tiểu Thần thực sự rất ngoan ngoãn đó nương."
"Đúng rồi, nương, đây là những gì mà con và tỷ tỷ đã mua cho nương và ca ca ở chợ, hai người mau ăn đi." Sau đó, Tô Thần lấy đồ đã mua ra nói với Diêu Xuân.
"Sao đệ lại tiêu tiền bừa bãi như vậy? Tiết kiệm chút tiền để còn tìm đại phu giỏi khám bệnh cho nương nữa.' Sau đó, Tô Mộc nói với Tô Thần.
Tô Thần vừa nghe thấy những gì Tô Mộc nói, cậu ấy cúi đầu xuống.
Cậu ấy cảm thấy những điều mà mình đang làm có vẻ đã sai, cậu ấy không nên tiêu tiền một cách bừa bãi như vậy.
"Không sao, ở tuổi này con cũng nên ăn một chút gì đó." Diêu Xuân nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe được những gì Diêu Xuân nói nên hắn ta cũng không nói thêm gì nữa.
"Nương, mọi người ở đây nói chuyện đi, con còn có việc cần phải giải quyết." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
"Chuyện gì vậy? Có cần ta giúp không?" Sau đó, Diêu Xuân hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu sau khi nghe Diêu Xuân nói.
"Không cần, con có thể tự mình xử lý được, lát nữa con sẽ quay về ngay." Nói xong, Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi phòng Diêu Xuân.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt trở về phòng, nàng nhắm mắt lại đi đến không gian trông trọt của mình.
"Ngươi có ở đó không?" Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt hét lớn khắp xung quanh. Mà lúc này hệ thống vẫn còn đang nghỉ ngơi, nó không nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt đang nói cái gì, cho nên cũng không có trả lời Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy có hơi tò mò.
"Mỗi khi ta đến đây nó luôn nói chuyện cùng với ta, tại sao lần này nó lại phớt lờ khi ta gọi nó? Chẳng lẽ có chuyện gì đã xảy ra sao?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm trong lòng.
Nghĩ tới đây, Tô Ngưng Nguyệt nhìn những thứ mà nàng đã trồng.
"Nơi này không giống như là có dấu vết người khác đến đây, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Này, ngươi có ở đó không?" Tô Ngưng Nguyệt hét lên một tiếng.
Lúc này, giọng nói của Tô Ngưng Nguyệt mới đánh thức được hệ thống dậy.
"Làm sao vậy? Có chuyện gì cần ta giúp đỡ sao?" Sau khi hệ thống tỉnh lại, nó nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Ta nhớ lần trước ngươi nói huyết nhân sâm có thể tạm thời khống chế bệnh tình của mẫu thân ta, thật sự là như vậy sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống.
"Đương nhiên đó là sự thật!"
"Huyết nhân sâm thật sự ở trong này sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống.
"Đúng, chẳng qua ta không biết chính xác thì nó ở đâu, ngươi có tìm được nó hay không thì vẫn còn phải dựa vào sự may mắn." Hệ thống nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Được rồi, ta hiểu rồi, cảm ơn ngươi." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống xong, nàng cẩn thận tìm kiếm huyết nhân sâm ở trong không gian.
"Rốt cuộc là nha đầu chết tiệt này đi đâu rồi? Đúng là tức chết ta mà!" Lúc này, Liễu Ninh tức giận nói sau khi không tìm được Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này, Liễu Ninh cảm thấy miếng ngọc bội mà Tô Ngưng Nguyệt tặng cho Tô lão gia tử nhất định là loại ngọc bội tốt nhất, bà ta không biết Tô Ngưng Nguyệt lấy được nó từ đâu.
Bà ta rất muốn hỏi Tô Ngưng Nguyệt về tung tích của miếng ngọc bội, nhưng dù bà ta có cố gắng tìm kiếm thế nào thì cũng không thể tìm thấy được Tô Ngưng Nguyệt.
Sau này bà ta mới biết được Tô Ngưng Nguyệt đã rời khỏi nhà cũ.
Lúc này, trong võ đài, sau khi Tiểu Lục huấn luyện xong những binh lính đó thì cho bọn họ đi nghỉ ngơi, rồi hắn ta trở về doanh trại, lúc này hắn ta mới phát hiện ra Vương gia đã đợi hắn ta được khá lâu rồi.
Khi Tiểu Lưu nhìn thấy Thiên Vũ Hàn, hắn ta vội vàng đi đến bên cạnh Thiên Vũ Hàn.
"Vương gia, ngài tới khi nào vậy?" Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn nghe được lời Tiểu Lục nói, liền đặt chén trà trong tay xuống, nhìn sang chỗ Tiểu Lục.
"Huấn luyện rất tốt." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận