Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 258: Mất Mát Mà Về (1)

Chương 258: Mất Mát Mà Về (1)Chương 258: Mất Mát Mà Về (1)
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy vậy mới yên tâm.
"Hóa ra là như vậy. Có phải là ta đã quấy rây đến giấc ngủ của ngươi rồi không?” Tô Ngưng Nguyệt hỏi hệ thống.
"Không có không có, ta cũng vừa mới vừa dậy. Tại sao hôm nay ngươi lại thường xuyên cần tới không gian như vậy."
Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời này của hệ thống thì bĩu môi.
"Ta cũng không muốn như vậy đâu. Bây giờ mẫu thân ta vẫn còn chưa ngủ, một mình ta ở trong phòng thì rất nhàm chán, cho nên mới muốn tới đây nhìn xem rau đã lớn lên thế nào rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói với không gian kia.
"Hóa ra là như vậy. Vậy ngươi tự mình đi dạo đi, ta ngủ trước đây."
"Ngươi mau đi đi." Cứ như vậy, sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói xong đã đi tới vài mẫu đồng ruộng do chính mình khai khẩn.
"Không ngờ mới ngắn ngủn mấy ngày mà lương thực mình trồng đều đã nảy mầm, có lẽ không bao lâu nữa nơi này có thể sẽ được thu hoạch! Đến lúc đó, bọn họ sẽ không bị đói nữa." Nghĩ đến đây Tô Ngưng Nguyệt rất vui vẻ. Nàng lại lấy một ít rau dưa trồng trên ruộng rồi trở về phòng của mình.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thời gian thấy vẫn còn sớm.
"Chắc là bây giờ mẫu thân vẫn chưa ngủ. Không bằng mình ngủ một giấc trước." Nghĩ đến đây, Tô Ngưng Nguyệt đặt đồ ăn sang một bên rồi trở lại giường ngủ.
Còn Tô Mộc thì dẫn Tô Thần đến khu đất trống chơi.
"Ca ca mang Tiểu Thần tới đây làm gì vậy? Ở đây cũng không có gì vui cả." Sau khi nhìn thấy nơi này Tô Thần có chút mất mát nói với Tô Mộc. "Không nên gấp gáp, đệ sẽ biết ngay thôi." Tô Mộc nghe Tô Thần nói vậy thì cười nói với Tô Thần.
"Đệ có biết đây là nơi nào không?" Một lúc sau, Tô Mộc nhìn Tô Thần đang chán nản ở bên cạnh nói.
Tô Thân nghe được Tô Mộc nói vội vàng gật đầu.
"Hiểu rồi, ca ca, huynh định nói cho đệ biết vê nơi thần bí sao?" Tô Thần vội vàng nói với Tô Mộc.
"Nơi này đúng là nơi thần kỳ, chẳng qua bây giờ thời gian vẫn chưa tới. Ca ca dẫn đệ tới đây chỉ là để cho đệ biết đường mà thôi, chờ đến buổi tối đệ sẽ biết." Tô Mộc nói với Tô Thần.
"Vậy ca ca dẫn Tiểu Thần tới sớm như vậy làm gì?"
"Không có gì, chúng ta về nhà thôi."
"Về nhà, vừa mới tới đã phải về rồi sao?" Lúc này Tô Thần khó hiểu hỏi Tô Mộc.
Tô Mộc gật đầu.
"Sau khi về nhà ca ca sẽ dạy đệ học viết chữ. Như vậy thì khi đệ tới học đường sẽ không bị tiên sinh mắng nữa." Tô Thần nghe thấy Tô Mộc nói vậy thì sững sờ ở đó.
"Không phải ca ca đã nói với tỷ tỷ là tiên sinh dạy học không dữ tợn chút nào sao? Tại sao lại có thể mắng người chứ?" Tô Thần khó hiểu nói.
"Đúng vậy, nhưng nếu đệ học không tốt thì tiên sinh dạy học sẽ đánh đệ." Tô Thần nghe thấy Tô Mộc nói thì sững sờ.
Tô Mộc nhìn thấy Tô Thần như vậy thì bật cười.
"Được rồi, không đùa đệ nữa. Tiên sinh dạy học vừa không sẽ đánh học sinh cũng sẽ không mắng học sinh, chỉ biết dạy các đề học tập thật tốt." Tô Thần nghe Tô Mộc nói lời này bĩu môi. "Ca ca, sau này huynh đừng lấy chuyện như vậy ra để trêu Tiểu Thần nữa."
"Được, ta đã biết rồi. Chúng ta về nhà chơi đi."
Cứ như vậy, Tô Mộc dẫn theo Tô Thần rời khỏi khu đất trống.
Trên đường đi, Tô Thần liên tục hỏi Tô Mộc.
"Ca ca, buổi tối khu đất trống đó sẽ xảy ra chuyện gì!" Nghe Tô Thần nói Tô Mộc mỉm cười.
"Đến lúc đó đệ đến đây không phải sẽ biết sao? Yên tâm, sẽ không làm đệ thất vọng." Tô Mộc nói.
"Thật sao? Ca ca." Tô Thần nhìn Tô Mộc ở bên cạnh, hơi nghi ngờ hỏi.
"Đương nhiên." Cứ như vậy bọn họ nói chuyện và cười đùa suốt chặng đường về nhà.
Mà lúc này ở trong cung, Hàn Ngọc Đồng quang minh chính đại vận chuyển tượng phật đến cung Vĩnh Ninh, bởi vì tỷ tỷ của nàng ta là hoàng hậu nên không ai dám ngăn cản Hàn Vũ Đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận