Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 685: Trò Chuyện Đêm Khuya (2)

Chương 685: Trò Chuyện Đêm Khuya (2)Chương 685: Trò Chuyện Đêm Khuya (2)
Tạ Hồi trở về trong viện của mình, đặt Đại Quận Chúa xuống sau đó cho người đưa con bé đi nghỉ. Tạ Hồi trở về phòng của mình, Tô Ngưng Nguyệt đang ngồi ngây ngốc trên giường.
Tạ Hồi bước vào, nở một nụ cười: "Ngưng Nguyệt, sao muội vẫn còn chưa nghỉ ngơi?"
Trên mặt Tô Ngưng Nguyệt đã không còn nụ cười nữa, chỉ còn lại vẻ thương xót nhìn Tạ Hồi: "Ta đang đợi Tạ Hồi tỷ tỷ trở lại mà."
Tạ Hồi nói: "Mau nghỉ ngơi đi, đợi ngày mai, rồi kể cho ta nghe chuyện muội ngao du ngoài biển đi."
Tô Ngưng Nguyệt biết Tạ Hồi nghĩ gì, nàng ấy không muốn để mình biết quá nhiều, cũng không muốn mình hỏi nàng ấy vào lúc này. Thế là gật gật đầu: "Được."
Buổi tối, hai người cùng nằm trên một chiếc giường, nhưng mà lại không nói với nhau một lời nào.
Ngày hôm sau, Tô Ngưng Nguyệt mở mắt ra, sau đó thấy trên giường chỉ còn mình mình. Tô Ngưng Nguyệt nghĩ, có lẽ Tạ Hồi đã dậy từ sớm rồi.
Tô Ngưng Nguyệt bước ra ngoài, A Nguyễn liền bước tới: "Tô tiểu thư tỉnh rồi à."
"A Hồi tỷ tỷ đâu?"
A Nguyễn nói: "Vương Phi đang ở trong thư phòng.'Sau đó liền dẫn Tô Ngưng Nguyệt đến thư phòng. Tiểu nhi tử của Tạ Hồi đang khó khăn tập bò trong cũi, Đại Quận Chúa đang ở bên cạnh luyện chữ, còn Tạ Hồi, thì đang ở một bên thêu thùa.
Tô Ngưng Nguyệt chạy tới ôm đứa nhỏ mập mạp lên, kết quả thằng bé liền cười khanh khách với Tô Ngưng Nguyệt, còn rớt một ngụm nước miếng to nữa. Trông đáng yêu cực kỳ.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn cũng rất ngưỡng mộ, nói: "A Hồi tỷ tỷ, thằng bé thật đáng yêu quá đi mất."
Tạ Hồi cười nói: "Đáng yêu thì tự sinh một đứa đi, nếu mà muội không rời đi, có khi bây giờ cũng làm mẫu thân rồi, cũng không đến nỗi tuổi lớn như vậy rồi vẫn còn là cô nương chưa thành thân.”
Tô Ngưng Nguyệt làm mặt quỷ nói: "Ta lớn tuổi chỗ nào chứ, ta mới có mười bảy tuổi. Vẫn là tiểu cô nương đó."
A Nguyễn đột nhiên đẩy cửa vào, nước mắt đầy mặt nói: "Tiểu thư, tiểu thư, sao bọn họ đều bắt nạt người vậy, sao đều bắt nạt người như vậy chứ."
Tạ Hồi nghe xong, chỉ tiếp tục thêu hoa nói: "Có lẽ là vì hai mươi năm trước ta sống quá thuận lợi, cho nên bây giờ mới phải chịu nhiều giày vò như vậy."
Tô Ngưng Nguyệt hỏi: "A Nguyễn, đã xảy ra chuyện gì rồi?A Nguyễn dùng tay áo lau nước mắt của mình rồi mới đáp: "Người trong phủ đều đang đồn, tối qua Bệ Hạ nói sẽ lập Đại Công Tử làm Thế Tử. Bệ Hạ làm như vậy, Tam Công Tử phải làm sao đây? Rõ ràng Tam Công Tử của chúng ta mới là đích tử mà."
Tạ Hồi dường như không còn là Tạ Hồi trước kia nữa, Tạ Hồi của trước kia, ghét ác như thù, Tạ Hồi của trước kia, gặp chuyện sẽ không bao giờ chịu thiệt, Tạ Hồi của trước kia, luôn luôn là nữ tử chói lọi bắt mắt. Nhưng mà bây giờ người này, ao tù nước đọng, dường như không còn thứ gì có thể khiến cho nàng ấy cảm thấy thích thú được nữa.
Tạ Hồi cười nói: "Rất tốt mà. Ngưng Nguyệt, muội nói xem sau này để Ức Nhi nhà chúng ta đi theo muội học làm ăn buôn bán thế nào? Ta nghĩ rồi, có cái danh Đại Công Tử Vương Phủ này, người khác ít nhất sẽ không ăn được quá nhiều, ta không muốn để nó đọc sách, không muốn để nó làm quan, ta muốn nó giống như muội vậy, làm một thương nhân."
Đại Quận Chúa cắn cắn môi, cho dù tuổi còn nhỏ, con bé cũng hiểu được, chắc chắn là mẫu thân đã phải chịu uỷ khuất rồi, trái tim mẫu thân chắc chắn đã bị tổn thương rồi. Nhưng con bé còn nhỏ, nó cũng không biết mình có thể làm được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận