Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 272: Thiên Kim Tự Mãn. (2)

Chương 272: Thiên Kim Tự Mãn. (2)Chương 272: Thiên Kim Tự Mãn. (2)
"Sao hôm nay vương gia chưa thông báo tiếng nào đã tới vậy nhỉ, không biết là lát nữa vương gia có trách tội bọn họ vì tiếp đón không chu đáo hay không." Một người trong số đó thâm nghĩ.
Thiên Vũ Hàn quan sát Tiểu Lục đang luyện tập ở gần đó.
"Tiểu Lục là người có tư chất luyện võ, có điều Tiểu Lục có hơi lười nhác, điểm này thì không bằng được Bắc Minh, hy vọng Tiểu Lục có thể luyện tập tâm tính của bản thân ở ngoài thao trường." Thiên Vũ Hàn thầm nghĩ.
Lúc này ở Lĩnh Nam, Bắc Minh cùng với mấy người Tô Ngưng Nguyệt tới Quế Lâm Cư.
"Mẫu thân, trước mặt chính là Quế Lâm Cư!" Lúc này Tô Thần kích động nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy Tô Thần nói vậy liền gật đầu.
"Chúng ta đi vào thôi." Diêu Xuân nói với bọn họ.
Cứ như vậy, mấy người bọn họ tiến vào Quế Lâm Cư.
"Mời khách quan vào trong." Bọn họ vừa mới bước vào một tiểu nhị vội vàng chạy ra tiếp đón và đưa bọn họ tới một căn phòng.
"Khách quan muốn dùng gì?" Tiểu nhin đứng ở bên cạnh mỉm cười nói với mấy người Diêu Xuân.
"Mang món ăn đặc trưng nhất ở đây lên." Diêu Xuân chưa kịp nói gì gì Tô Ngưng Nguyệt ở gần đó lên tiếng nói với tiểu nhị.
Tiểu nhị nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì gật đầu.
"Khách quan xin đợi một lát."
"Mẫu thân chỗ này rộng thật đó!" Lúc này Tô Thần không nhịn được và nhìn xung quanh, Diêu Xuân thấy bộ dạng đó của Tô Thần thì chỉ biết lắc đầu bất lực.
Tô Mộc cũng quan sát khắp nơi giống như Tô Thần, bọn họ chưa từng nhìn thấy tửu lầu nào sang trọng như này.
"Mẫu thân, người có muốn ăn gì không? Lát nữa tiểu nhị tới thì để hắn ta viết thêm vài món." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Diêu Xuân ở bên cạnh và nói.
Diêu Xuân thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì lắc đầu.
"Ta ăn gì cũng được." Diêu Xuân mỉm cười và nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Bắc Minh cũng tới Quế Lâm Cư.
Bởi vì hắn ta lo rằng mấy người nhà Tô Ngưng Nguyệt sẽ xảy ra vấn đề gì đó, hắn ta cố ý bảo tiểu nhị dẫn hắn ta tới căn phòng ở bên cạnh.
Bởi vì Bắc Minh biết rằng bình thường những người tới Quế Lâm Cư đều là quan chức, ngộ nhỡ mấy người Tô Ngưng Nguyệt thật sự gây ra chuyện gì rắc rồi thì Bắc Minh có thể giúp đỡ giải quyết được phần nào.
Tốc độ lên món ăn của Quế Lâm Cư phải nói là rất nhanh, mấy người Tô Ngưng Nguyệt với mới đợi có một lát, chỉ thấy lúc này tiểu nhị gõ cửa phòng của bọn họ và mang đồ ăn vào.
"Tiểu nhị không làm phiền các vị khách quan nữa, các vị khách quan cứ ăn uống thong thả." Sau khi tiểu nhị nói xong với mấy người Tô Ngưng Nguyệt thì rời khỏi căn phòng.
Ánh mắt của mấy người Tô Ngưng Nguyệt lúc này đều bị thu hút bởi những món ăn phong phú ở trên bàn, đến cả Diêu Xuân cũng không ngoại lệ, đó là bọn họ còn chưa nếm thử.
Nhưng lập tức đã bị vẻ ngoài của những món ăn này thu hút rồi.
Lúc này Tô Thần đã chảy hết cả nước miếng, khi Tô Mộc nhìn thấy bộ dạng này của Tô Thần thì mỉm cười và chỉ vào bãi nước miếng của hắn ta. "Tiểu Thần chú ý một chút, chảy cả nước ra rồi kìa" Tô Thần nghe thấy Tê Mộc nói vậy thì vội vàng lau miệng.
"Làm gì có?" Tô Thần bĩu môi nhìn Tô Mộc nói.
"Được rồi, mau ăn đi, nếu không lát nữa nguội mất." Lúc này Diêu Xuân nói với Tô Thần và Tô Mộc.
Bọn họ ngồi quanh bàn ăn và thưởng thức các món ăn của Quế Lâm Cư.
Ở bên phía thao trường, Tiểu Lục vẫn đang luyện tập ở bên ngoài cùng với các tướng sĩ, đúng lúc này Tiểu Lục nhìn thấy các tướng sĩ đều dừng hết lại, Tiểu Lục thấy vậy thì vô cùng tức giận!
"Ta bảo các ngươi dừng lại hay chưa hả? Còn không mau tranh thủ mà tập đi, mấy ngày nữa đợi vương gia tới thì các ngươi cứ liệu hồn!" Tiểu Lục mặt tối sâm nói với đám tướng sĩ kia.
Lúc này một giọng nói từ đẳng xa truyền vào tai Tiểu Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận