Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 728: Thí Nghiệm (2)

Chương 728: Thí Nghiệm (2)Chương 728: Thí Nghiệm (2)
Tô Ngưng Nguyệt lắc lắc đầu, nói: "Không có đâu, A Hân tỷ tỷ ngươi nhìn lầm rồi, A Hân tỷ tỷ, ngươi mau tới dạy cho ta đi."
A Hân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt thật sự muốn học, cho nên liền dạy nàng, tuy rằng Tô Ngưng Nguyệt không phải rất lợi hại nhưng ít rất thực thông minh, cho nên se chỉ đều rất đẹp, tiếp theo, bắt đầu dựa vào lời A Hân chỉ điểm từng chút từng chút đâm kim chỉ.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn đồ vật không rõ hình dạng trên tay, vội vàng ném qua một bên, đột nhiên cảm thấy không có mặt mũi gặp người, bản thân giống như cái gì cũng làm được vậy mà ngay cả việc đơn giản như vậy cũng làm không được.
A Hân nhặt lên túi thơm nàng ấy ném ở một bên, an ủi nói: "Kỳ thật cũng không tệ lắm, dù sao cũng là lần đầu tiên làm, có thể làm thành như vậy đã thực tốt, tập thêm vài lần, nói không chừng là có thể thành công."
Tô Ngưng Nguyệt lập tức lắc đầu, nói: "Đời này ta sẽ không đụng vào loại đồ vật này. A Hân tỷ tỷ, ngươi từ bỏ đi."
A Hân nhìn nàng một cái, sau đó ngọt ngào nói: "Sau này ngươi không làm quần áo cho trượng phu sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nghĩ, Thiên Vũ Hàn chắc là không thiếu người làm quần áo, lại nói hắn còn có một cái Thượng Y Cục nữa, tú nương bên trong đều là lợi hại nhất, còn mình, vẫn là thôi đi.
"Dù sao trong nhà hắn có rất nhiều tú nương, sẽ không thiếu người làm quần áo đâu.'
A Hân lắc lắc đầu, nói: "Đây là không giống nhau, chính tự tay thê tử cùng người khác làm, chung quy là không giống nhau, tuy rằng tay nghề không tốt, nhưng là đều sẽ có cảm giác ngọt ngào." A Hân nói Tô Ngưng Nguyệt không thể hiểu được, Thiên Vũ Hàn không thiếu tú nương, không thiếu quần áo, càng thêm không thiếu nữ nhân, thê tử.
A Hân thấy Tô Ngưng Nguyệt cũng không có tâm tình thêu thùa may vá, sau đó nói: "Nước sương sớm lần trước ngươi đưa tới, nhị thúc rất là thích, coi như bảo bối cất giữ, còn nói ngửi thấy có một chút mùi hoa mai, đáng tiếc bây giờ ông ấy không có cơ hội lại làm chuyện thanh nhã như đạp nguyệt tìm mai."
Tính tình Tạ nhị thúc chính là như vậy, ôn tồn lễ độ, thích nhất làm theo văn nhân, ngắm hoa uống trà, sau khi tới nơi này, cũng bị cuộc sống tra tấn thành một nông phu.
Tô Ngưng Nguyệt vẫn ngồi trong nhà họ Tạ, người nhà Tạ cứ nối tiếp nhau trở về, Tô Ngưng Nguyệt và A Hân vẫn rất tò mò, hôm nay tại sao lại tan làm sớm thế?
Tô Ngưng Nguyệt hỏi: "Bá mẫu, tại sao hôm nay mọi người lại vê sớm như vậy?"
Nụ cười đang treo trên khuôn mặt của Tạ phu nhân: "Ngưng Nguyệt, có chuyện tốt đó, chuyện tốt đó, con có biết không? Tổng tham mưu đại nhân, dẫn theo người, đã đào thấy than ở trên núi. Sau này, chúng ta sẽ không còn phải chịu lạnh nữa, tổng tham mưu đại nhân còn nói, ông ta sẽ tìm người bán đống than này ra ngoài."
A Hân nghe thấy có than thì rất vui mừng, sau đó nói: "Nương ơi, nương nói có thật không? Vậy là sau này chúng ta không còn phải chịu lạnh nữa rồi sao? Em bé sinh ra, con cũng không còn lo em bé sẽ bị cảm lạnh nữa." Vừa nói, nước mắt vừa rơi xuống.
Tô Ngưng Nguyệt không thể nào ngờ có một ngày mình lại bị người khác đánh lừa một cách trắng trợn như vậy. Phương pháp đó rõ ràng là ý tưởng của nàng, nhưng bây giờ, dường như tổng tham mưu đại nhân đã có một danh tiếng rất tốt.
Tạ đại lão gia vẫn ở bên cạnh còn nói: "Tổng tham mưu Đường quả là một vị quan lớn có năng lực, theo ta thấy, lân này ông ta sẽ được thăng quan. Đúng rồi, Ngưng Nguyệt này, nếu ông ta thật sự thăng quan, thì bảo ca ca của con sắp xếp cho ông ta thêm một chút, dù sao thì nghe nói vì chúng ta mà mà ông ta đã chịu đựng ở trên núi mấy ngày rồi, khi ra khỏi đó, râu cũng đã mọc lung tung rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận