Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 217: Thực Lực

Chương 217: Thực LựcChương 217: Thực Lực
Cứ như vậy, Thiên Vũ Hàn trở về phòng mình thay một bộ quần áo khác, rồi vào cung.
Sau khi Thiên Vũ Hàn vào cung, hắn thấy Hoàng thượng đang ngôi trên long ở.
"Không biết Hoàng thượng triệu thần vào cung có chuyện gì?" Thiên Vũ Hàn hỏi.
Hoàng thượng vừa nghe Thiên Vũ Hàn nói, cố gắng kìm nén sự tức giận trong lòng nhìn hắn.
"Trẫm giao việc ở võ đài cho ngươi, ngươi làm thế nào rồi?" Hoàng thượng nói.
Thiên Vũ Hàn vừa nghe liền biết chắc Hoàng thượng đã nghe chuyện gì rồi, nên mới triệu hắn vào cung giải thích.
Chỉ thấy Thiên Vũ Hàn mặt không biến sắc nhìn Hoàng thượng.
"Bẩm Hoàng thượng, việc ở võ đài xin Hoàng thượng cứ yên tâm, mọi chuyện đều trong tính toán của thần."
Khi nghe Thiên Vũ Hàn nói xong liên không biết nên nói gì.
"Nếu Hoàng đệ đã có tính toán, vậy Trẫm cũng yên tâm."
"Nếu Hoàng thượng không có việc gì khác, vậy thần xin cáo lui."
Thiên Vũ Hàn nói xong liền rời khỏi hoàng cung, nhưng Hoàng thượng nhìn thấy bộ dạng này của Thiên Vũ Hàn liền rất tức giận! Nhưng hắn ta tạm thời không có cách nào đối phó với Thiên Vũ Hàn, bởi vì bây giờ vẫn chưa phải lúc trở mặt với Thiên Vũ Hàn, bây giờ hắn ta vẫn cần dựa vào Thiên Vũ Hàn để gia tăng thực lực.
Hoàng thượng phái người lén lút đi theo Thiên Vũ Hàn, Hoàng thượng cứ cho rằng Thiên Vũ Hàn sẽ đến võ đài, nhưng không ngờ sau khi người đó trở vê báo cáo, Thiên Vũ Hàn lại trở vê vương phủ của mình.
Hoàng thượng cũng không biết tính toán của Thiên Vũ Hàn là gì, tại sao lại cho một thuộc hạ đi huấn luyện tướng sĩ.
Thiên Vũ Hàn trở về vương phủ thấy quản gia đang đứng trước cửa lo lắng đợi, sau khi quản gia trông thấy Thiên Vũ Hàn, ông ấy đi lên hỏi.
"Vương gia, ngài không sao chứ." Quản gia nói.
Thiên Vũ Hàn liền lắc đầu.
"Không sao, yên tâm đi." Thiên Vũ Hàn nói xong liền đến hoa viên chơi với con thỏ, quản gia thấy dáng vẻ này của hắn liền thở dài.
"Chẳng lẽ mỗi ngày Vương gia đều chơi với thỏ sao?" Quản gia thấy vậy cũng không biết tiếp theo Thiên Vũ Hàn tính thế nào.
Nhưng ông ấy biết Thiên Vũ Hàn có kế hoạch của mình, ông ấy biết Thiên Vũ Hàn không phải một Vương gia lười nhác như lời đồn bên ngoài, sớm muộn sẽ có một ngày Thiên Vũ Hàn sẽ hoàn thành mục tiêu của mình.
Lúc này tuy Thiên Vũ Hàn đang chơi với thỏ ở hoa viên, nhưng trong lòng đang nghĩ một chuyện khác.
"Rốt cuộc là ai đem chuyện võ đài nói với hắn ta." Thiên Vũ Hàn lúc này cảm thấy chuyện này là người trong võ đài nói ra.
Thiên Vũ Hàn sợ bây giờ Tiểu Lục vẫn không biết đã xảy ra chuyện này, bởi vì nếu Tiểu Lục biết thì chắc chắn sẽ về nói với hắn.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Thiên Vũ Hàn, Tiểu Lục ở võ đài cũng không biết đã xảy ra chuyện này, hắn ta vẫn còn ở đó huấn luyện binh sĩ.
"Tỷ, chúng ta có thể trở về chưa? Đã đi xa như vậy rồi." Lúc này Tiểu Thần không chịu nổi nữa, nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong liền cười, nhìn Tô Thần.
"Tiểu Thần, nhanh vậy đã thấy mệt rồi à?" Tô Ngưng Nguyệt nói.
Cậu ấy không muốn thừa nhận chuyện này, nhưng cậu ấy biết nếu cứng đầu không thừa nhận mình mệt, tỷ tỷ cậu ấy chắc sẽ để cậu ấy tiếp tục đi tiếp, cho nên cậu ấy chỉ đành đầu hàng.
"Đúng vậy tỷ, Tiểu Thần còn nhỏ, đợi Tiểu Thần lớn chút nữa sẽ không mệt như vậy, tỷ chúng ta vê sớm nghỉ ngơi đi, Tiểu Thần thật sự rất mệt rồi." Tô Thần nói.
Tô Ngưng Nguyệt liên gật đầu.
"Được rồi, hôm nay huấn luyện cũng ổn rồi, ngày mai tiếp tục." Tô Ngưng Nguyệt nói.
Tô Thần nghe xong cảm thấy như sét đánh ngang đầu, đầu óc Tô Thần lúc này trống rỗng không biết nên nói gì.
"Tiểu Thần ngẩn người làm gì?"
Tô Thần nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói, liền bừng tỉnh, cậu ấy thở dài.
"Ôi, biết vậy hôm nay không nói thêm câu đó." Tô Thần nói nhỏ.
"Đệ nói gì vậy?" Tô Ngưng Nguyệt ở phía sau nghe Tô Thần nói liền hỏi.
"Không có chuyện gì tỷ, chúng ta mau về đi." Tô Thần thay đổi đề tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận