Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 184: Tiểu Lục Đáng Thương (1)

Chương 184: Tiểu Lục Đáng Thương (1)Chương 184: Tiểu Lục Đáng Thương (1)
"Luyện tập thế nào rồi?" Tiểu Lục ngồi xuống rồi hỏi bọn họ.
Bọn họ biết rõ Tiểu Lục là người vô cùng nghiêm túc, nếu nói đêm qua mình lười biếng thì cá chắc Tiểu Lục sẽ tính sổ với bọn họ!
Cho nên mấy người đó đều cúi đầu khẽ nói một câu với Tiểu Lục.
"Giờ vẫn còn kịp." Tiểu Lục nghe bọn họ nói liền biết bọn họ đang lừa mình.
"À, vậy sao? Vậy thể hiện một chút cho ta xem thành quả ngày hôm qua đi." Lúc này, Tiểu Lục nói với bọn họ.
Ở đây có vài người hoàn toàn không biết tính cách của Tiểu Lục, bọn họ vô cùng lớn mật yêu cầu Tiểu Lục cho bọn họ thêm nửa ngày.
Tiểu Lục ở bên cạnh nghe hai tên đó nói mà không nhịn được bật cười.
"Cho người thêm nửa ngày, thế hôm qua ngươi làm cái gì?" Tiểu Lục liếc nhìn tên kia, nói.
Tên đó nghe lời của Tiểu Lục nói mà không dám nhìn thẳng vào mắt Tiểu Lục.
Tiểu Lục thấy hắn ta sợ tới mức ấy, cũng chẳng thể làm gì được hắn.
"Dù hôm qua ngươi luyện tập như thế nào thì lỗi vẫn là của ngươi, đừng có ngụy biện!" Tiểu Lục nói với bọn họ.
"Đúng, ngài dạy bảo rất đúng, lần sau chúng ta chắc chắn sẽ không nói như vậy nữal"
Thế là Tiểu Lục đứng sang một bên nhìn thành quả huấn luyện của bọn họ, thật sự là thảm không nỡ nhìn.
"Ta bắt đại vài người trên đường còn luyện tốt hơn bọn họ!" Sau khi xem xong, Tiểu Lục nghĩ thầm trong lòng.
Nhưng mà hắn ta không nói gì thêm mà cứ để cho bọn họ tiếp tục tập luyện. "Được rồi, các ngươi lui xuống trước đi, nếu hôm nay không đạt được sự hài lòng của ta thì tất cả mọi người không được ăn cơm đâu!" Tiểu Lục nói xong lập tức rời đi.
Những người khác nghe thấy Tiểu Lục nói đều sửng sốt, bọn họ biết hiện tại Tiểu Lục đang làm việc thay cho Thiên Vũ Hàn, cho nên bọn họ buộc phải nghe lời của Tiểu Lục.
Nhỡ đâu buổi tối bọn họ không làm cho Tiểu Lục hài lòng, vậy thì bọn họ thảm là cái chắc.
Bọn họ nhìn thấy bộ dạng của Tiểu Lục cũng không dám tiến lên và đuổi theo, bởi vì họ biết hiện giờ Tiểu Lục đang rất tức giận.
"Chao ôi, Vương gia quăng một mình ta vào trong võ đài, còn bản thân thì nghỉ ngơi trong phủ, thật chẳng công bằng chút nào!" Khi ra tới bên ngoài, Tiểu Lục thâm nghĩ.
Tiểu Lục tuyệt đối không thể ngờ được rằng lúc này Thiên Vũ Hàn đang đùa nghịch cùng thỏ trong hoa viên, xung quanh có vô số nha hoàn ngắm nhìn Thiên Vũ Hàn.
Các nàng lén lút trốn ở một bên để nhìn Thiên Vũ Hàn.
"Không ngờ Vương gia lại chơi đùa với một con thỏ con!" Một nha hoàn trong số đó khẽ nói với người chung quanh.
Những người khác nghe thấy lời của nha hoàn kia thì gật đầu liên tục.
"Đúng rồi, ta cũng không ngờ tới, ta còn tưởng Vương gia nhà chúng ta bình thường chỉ có mỗi gương mặt lạnh lùng thôi! Nhưng ngươi nhìn mà xem, dáng vẻ Vương gia nhìn con thỏ dịu dàng biết bao." Một nha hoàn khác nói.
Các nàng hoàn toàn không biết Thiên Vũ Hàn đã xem bé thỏ con ấy thành Tô Ngưng Nguyệt.
Thiên Vũ Hàn cảm thấy bé thỏ con này đáng yêu giống như Tô Ngưng Nguyệt. Mà lúc này đây, ở bên ngoài cửa nhà Tô Ngưng Nguyệt, Bắc Minh thấy Tô Ngưng Nguyệt vẫn chưa ra, hắn ta cảm giác hôm nay Tô Ngưng Nguyệt sẽ không đi ra ngoài chơi, bèn quay về phủ.
Hôm nay Bắc Minh còn có một số việc phải xử lý, nhưng khi trở vê phủ, hắn ta lại ngây người ngay tức khắc.
"Đây là cái gì?" Bắc Minh nói với một nha hoàn trong đó.
"Bắc đại nhân, đây là đồ vật Vương gia từ Kinh thành mang tới, tiểu nhân cũng không biết là gì." Người đó nói với Bắc Minh.
Bắc Minh nghe người đó nói, lập tức hiểu ra.
"Hiệu suất của Vương gia vẫn rất cao, không ngờ nhanh như vậy đã đưa lương thực tới tay rồi!" Bắc Minh nhìn hai xe đồ, nghĩ trong lòng.
"Được rồi, không có chuyện gì đâu, các ngươi lui xuống đi!" Bắc Minh nói với những người đang vây quanh.
Những người đấy vội vàng rời đi sau khi Bắc Minh dứt câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận