Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 515: Hứng Thú (2)

Chương 515: Hứng Thú (2)Chương 515: Hứng Thú (2)
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt vẫn còn đang câu cá với Chu Công, ánh nắng mặt trời đần dân bắt đầu chiếu xuyên qua cửa sổ và phản chiếu lên mặt của Tô Ngưng Nguyệt, một tia, hai tia, cuối cùng toàn bộ cơ thể của Tô Ngưng Nguyệt được ánh nắng bao trùm, Tô Ngưng Nguyệt bị ánh sáng mặt trời chiếu rọi, trông giống như một tiên đồng không cẩn thận bị bỏ rơi ở nhân gian vậy, Điền Điềm và Mật Mật nhìn đến ngây ngốc rồi.
Người trong Tô gia lần lượt tỉnh dậy, Tô Ngưng Nguyệt cũng từ từ mở mắt, Điềm Điềm và Mật Mật thủ ở trước giường của Tô Ngưng Nguyệt, thấy Tô Ngưng Nguyệt tỉnh dậy, Điềm Điềm và Mật Mật đồng thanh nói: "Tiểu chủ nhân, người tình rồi?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy bộ dạng này Điềm Điềm và Mật Mật, luôn cảm thấy có chuyện gì không ổn xảy ra.
Quả nhiên câu tiếp theo của Điềm Điềm và Mật Mật, Điềm Điềm nói: Tiểu chủ nhân, người đã từng nói là muốn đưa ta và Mật Mật ra ngoài, lân này thì không thể từ chối được đâu!" Mật Mật ở bên cạnh gật đầu nói: "Đúng đấy, tiểu chủ nhân, hôm nay hai đứa chúng tôi kiểu gì cũng phải theo người ra ngoài, còn nữa, tiểu chủ nhân, hôm nay Điềm Điềm và ta nhìn thấy một thiếu niên vô cùng đẹp trai ở trong sân, vị thiếu niên đó là ai vậy?"
Nghe Điềm Điềm và Mật Mật nói vậy, Tô Ngưng Nguyệt dùng ý thức vẫn đang trong trạng thái mơ màng của mình để suy nghĩ một chút, thiếu niên trong nhà này, chỉ có đại ca Tô Mộc và tiểu đệ Tô Thần, cùng với Lý Thần Dật hôm qua vừa mới mang về, nếu như là đại ca Tô Mộc và tiểu đệ Tô Thần thì Điềm Điềm và Mật Mật từng nhìn thấy rồi, vậy thì chỉ có Lý Thần Dật thôi.
Lý Thần Dật sao? Có lẽ là vậy, thế nên Tô Ngưng Nguyệt liền nói với Điềm Điềm và Mật Mật: "Người các ngươi nhìn thấy có lẽ là người mà hôm qua ta nhặt về, cậu †a có một muội muội, trông vô cùng đáng yêu." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật về lai lịch của Lý Thần Dật xong cũng không quên nhắc đến Lý Tích Tuyết, dù sao thì Lý Tích Tuyết thật sự là quá đáng yêu.
Nghe tiểu chủ nhân nói thiếu niên đẹp trai kia còn có một muộn muộn đáng yêu, Điềm Điềm và Mật Mật lập tức liền có hứng thú, muốn đi xem muội muội của thiếu niên đẹp trai kia, Điềm Điềm và Mật Mật cũng thuộc loại có tính cách sôi nổi, nghĩ tới cái gì là muốn đi làm ngay, thế là Điềm Điềm và Mật Mật nói với tiểu chủ nhân vừa mới ngủ dậy vẫn còn hơi uể oải: "Tiểu chủ nhận chúng tôi muốn đi xem tiểu muội muội đáng yêu kia, một lát thôi rồi về ngay, người nhớ là ngủ dậy nhất định phải đợi chúng tôi rôi mới ra ngoài nhé."
Điềm Điềm và Mật Mật nói xong liền ra khỏi phòng của Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt nhìn hai cây nhân sâm Điêm Điêm và Mật Mật chạy ra ngoài, mặt tối sầm lại nói: "Rốt cuộc thì ai mới là chủ nhân đây."
Mặc dù Tô Ngưng Nguyệt đã quen nhìn thấy Điềm Điềm và Mật Mật như vậy rồi, nhưng hai cây nhân sâm chạy ra từ trong phòng mình, hơn nữa lại còn dặn đi dặn lại mình.
Cảnh tượng này trông thế này cũng thật là kỳ quái! Tô Ngưng Nguyệt chống tay lên trán, nghĩ tới việc từ khi mình tới cái thế giới này thì hình như cũng chẳng có mấy ai bình thường? Tất cả trang bị thì toàn là một đám lắp ráp kỳ kỳ quái quái, còn hai cây nhân sâm Điềm Điềm và Mật Mật thì phải mang ra ngoài kiểu gì, thế có mà bị người ta nhìn đi ngó lại như con ngốc à?
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu mãnh liệt nói: 'Không được nghĩ ngợi lung tung, dậy thôi, hôm nay còn có việc phải làm nữa."
Bên phía Điềm Điềm và Mật Mật, vừa tới phòng của Diêu Xuân, Điềêm Điềm và Mật Mật trốn ở mép giường, đang định nhìn ngắm em bé gái đáng yêu vẫn còn đang ngủ trên giường một cái, nhưng không ngờ rằng, còn chưa nhìn thấy em bé gái đáng yêu đang ngủ trên giường thì tiểu đệ Tô Thần của Tô Ngưng Nguyệt bước vào, dọa cho Điềm Điềm và Mật Mật sợ hãi trốn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận