Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 573: Tinh Thần Sảng Khoái (2)

Chương 573: Tinh Thần Sảng Khoái (2)Chương 573: Tinh Thần Sảng Khoái (2)
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy đã có Điều Điềm và Mật Mật trông chừng ở đó rồi, nhất định là không có chuyện gì, sau khi rời khỏi không gian Tô Ngưng Nguyệt nằm trên chiếc giường của mình và lật xem cuốn sách dạy nấu điểm tâm, Tô Ngưng Nguyệt phát hiện thật sự là loại bánh ngọt nào cũng có, còn có cả bánh kem, các loại kem, Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy rất đáng để mua.
Nghĩ đến sự thiếu hụt nguyên liệu ở thế giới này, nên Tô Ngưng Nguyệt lựa chọn hai loại là bánh củ từ nhân đậu đỏ và trứng cuộn mè đen, nguyên liệu cần có để làm hai loại bánh này cũng khá dễ tìm, Tô Ngưng Nguyệt chép lại công thức và ghi nhớ trong đầu, cứ như vậy Tô Ngưng Nguyệt ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Diêu Xuân mẫu thân củ Tô Ngưng Nguyệt tới gọi Tô Ngưng Nguyệt dậy ăn cơm cũng không gọi được nàng dậy.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm Tô Ngưng Nguyệt đã tỉnh lại, cảm thấy tinh thần sảng khoái, sau đó chậm chạp đi tới đại sảnh để ăn sáng, tới đại sảnh thì chỉ nhìn thấy một mình lão gia tử Tô gia, Tô Ngưng Nguyệt hỏi lão gia tử Tô gia: "Gia gia, mẫu thân, đại ca và tiểu đệ con đâu rồi?" Lão gia tử Tô gia vừa ăn cháo vừa nói: 'Mẫu thân con dẫn Ngưng Nhi ra ngoài nói là đi có việc, Thân Nhi hôm nay được nghỉ nên nhất quyết muốn đi cùng với mẫu thân con, còn đại ca con đã tới xưởng rồi, Thần Dật thì ra cửa hàng."
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lão gia tử Tô gia nói vậy thì mỉm cười nói: "E là tiểu là mà vì Ngưng Nhi nên mới nhất định muốn đi cùng." Lão gia tử Tô gia cũng cười rồi nói: 'Chắc là vậy." Tô Ngưng Nguyệt ngồi xuống lấy một cái bánh bao và bắt đầu ăn, ăn được vài miếng liền nói: "Gia gia, buổi chiều lên thị trấn cùng con một chuyến, con dẫn người đi mua một ít nguyên liệu để làm đồ ăn, người phải nhớ nhé, như vậy thì lần sau gia gia cũng có thể tự đi mua được." Lão gia tử Tô gia vừa nghe Tô Ngưng Nguyệt nói là muốn dẫn mình ra ngoài thì vui mừng nói: "Được, ông già ta ở nhà nhàn rỗi đến mức sắp sinh ra bệnh khác rồi, cuối cùng thì cũng được ra ngoài rồi." Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Đấy chẳng lại là vì người không trân trọng sức khỏe của mình sao, lát nữa ăn xong chúng ta đi nhé." Lão gia tử Tô gia gật đầu, sau đó bắt đầu ăn thật nhanh.
Tô Ngưng Nguyệt cũng yên lặng ngồi ăn, Tô Ngưng Nguyệt thật sự là rất đói, bôn ba bao nhiêu ngày, hôm qua lại không ăn gì, sau khi Tô Ngưng Nguyệt và lão gia tử Tô gia ăn sáng xong liên đừng dậy đi ra ngoài, định là sẽ lên thị trấn, hai ông cháu đi bộ lên thị trấn mất gần một tiếng rưỡi.
Tô Ngưng Nguyệt thầm nghĩ: "Lần này nhất định phải nhân tiện mua một phương tiện để di chuyển mới được." Đầu tiên Tô Ngưng Nguyệt dẫn lão gia tử Tô gia đi mua nguyên liệu, mua đủ nguyên liệu xong, Tô Ngưng Nguyệt nói với lão gia tử Tô gia: "Gia gia, chúng ta tới chỗ bán gia súc xem thế nào đi!" Lão gia tử Tô gia không hiểu nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói: "Tới đó làm gì?"
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Con cảm thấy chúng ta nên mua một chiếc xe bò hoặc là xe ngựa, việc buôn bán nhà cũng ta chỉ có càng ngày càng lớn, cần dùng để chuyển hàng hóa hoặc lúc ra ngoài chúng ta cũng có thể dùng." Lão gia tử Tô gia nghĩ ngợi một lát, nói: "Được, vậy thì đi xem xem, mua một chiếc xe bò cũng phải sáu, bảy lượng, xe ngựa thì hai, ba mươi lượng, con có mang đủ tiền không, trên người gia gia cũng mang theo mấy chục lượng."
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu nói: "Con có mang, đi thôi, chúng ta đi xem xem." Lão gia tử Tô gia dẫn Tô Ngưng Nguyệt đi về phía chợ phiên, khu vực bán gia súc là một khu chợ ngoài trời, xung quanh dựng một cái lán bằng cỏ, lúc trời nắng có thể che nắng còn khi trời mưa có thể che mưa, cổng chợ có người chuyên trông coi, những người trông coi chợ mặc quần áo nha dịch, ngồi bên cạnh bàn trà đã bày sẵn, uống chút rượu, trên bàn trà có để một cuốn sổ ghi chép dày cộp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận