Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 747: Hồi Kinh (2)

Chương 747: Hồi Kinh (2)Chương 747: Hồi Kinh (2)
Tô Ngưng Nguyệt thấy Tạ Hồi thực sự rất đáng ghét, nàng không muốn để ý nàng ấy nữa.
Do Chước Hoa còn nhỏ và A Hân vẫn đang ở cữ, cho nên nhà họ Tạ trừ Tạ đại phu nhân còn có Tạ đại công tử ra, thì tất cả đều lên kinh, hai người bọn họ ở lại chăm sóc đứa bé còn có người lớn, đợi qua hai tháng nữa sẽ lên kinh sau.
Tạ Hồi có hơi không muốn, nàng muốn đưa mẫu thân của mình đi cùng với mình, dù sao, môi trường ở đây không tốt, hơn nữa ở trên đường còn có nhiều người, bọn họ đông người, thì không sợ gì, nhưng mà về phần Tạ phu nhân thì nàng ấy lại không yên tâm rồi.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt bước ra và nói: "A Hồi tỷ tỷ, tỷ yên tâm, ta sẽ đi cùng bá mẫu trở về. Đến khi đó có tôi và Duyệt Dĩnh hai người đảm bảo sẽ đưa bá mẫu an toàn về đến bên cạnh tỷ."
Tô Mộc cau mày và hỏi: "Muội không đi cùng bọn ta hồi kinh à?"
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ một chút rồi nói: "Than ở đây vẫn cần sự giúp đỡ của ta. Khi ta giải quyết xong mọi việc ở đây, thì ta sẽ cùng với Duyệt Dĩnh tỷ tỷ cùng nhau hồi kinh. Ca ca, huynh yên tâm đi."
Tô Mộc cũng biết, đến bây giờ Tô Ngưng Nguyệt vẫn có chút kháng cự cuộc hôn nhân này, nhưng mà không có cách nào, thánh chỉ đã ban xuống, căn bản không thể dễ dàng thay đổi. Người làm ca ca như hắn ta cũng không giúp được nàng.
Tô Mộc gật đầu và nhắc nhở: "Ở lại đây cũng được, nhưng không được giống như lần trước, lỗ mãng như vậy, biết chưa? Ca ca ở kinh thành đợi muội về."
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu: "Muội biết rồi, ca ca. Huynh yên tâm đi."
Dù thế nào, Tô Mộc cũng là ca ca của nàng, trong lòng hắn ta vẫn hiểu được suy nghĩ của nàng, cho nên mới đồng ý dung túng nàng, nghĩ xem, có một ca ca như vậy, thật sự rất tốt đó.
Tạ Hồi ngẫm nghĩ, Tô Ngưng Nguyệt giống như có may mắn trời ban vậy, đi theo nàng, đến sự may mắn của bản thân cũng tăng lên rồi, cho nên để mẫu thân của mình cùng nàng lên kinh nhất định không có vấn đề, cho nên Tạ Hồi cũng đồng ý rồi.
Ngày bọn họ rời đi, ở nơi đây hiếm khi thấy mặt trăng xuống núi, nhìn theo dấu chân rời đi, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt có chút không vui.
Thiên Vũ Hàn ở trong kinh thành cũng biết được tin Tô Ngưng Nguyệt sắp trở vê, hắn nghĩ, lần này Tô Ngưng Nguyệt đúng là đã làm càn rồi. Nhất định phải tìm vài ma ma dạy nàng quy tắc một cách cẩn thận. Trong lòng nghĩ ra rất nhiều cách, nhưng không có cách nào là thực tế cả. Bởi vì làm thế nào hắn cũng không ngờ rằng, Tô Ngưng Nguyệt căn bản không trở vê.
Khi đám người Tô Mộc trở về, Thiên Vũ Hàn còn ở bên ngoài cổng thành nghênh đón bọn họ. Khi bọn họ quỳ xuống tạ ơn, Thiên Vũ Hàn nhìn về phía đội ngũ, căn bản không thấy bóng dáng của Tô Ngưng Nguyệt.
Thiên Vũ Hàn cho bọn họ trở về, sau đó triệu Tô Mộc vào cung. Thiên Vũ Hàn đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Tô Ngưng Nguyệt đâu? Tại sao nàng ấy chưa trở về?"
"Bẩm bệ hạ, Ngưng Nguyệt bởi vì nghĩ ra cách khai thác than, cho nên muốn ở lại đó để dạy bọn họ, còn có nữa là, bởi vì thiếu phu nhân nhà họ Tạ đã sinh con, đang ở cữ, nên Tạ gia phu nhân ở lại chăm sóc bọn họ, nhưng An Vương phi không yên tâm nên Ngưng Nguyệt đã nói đợi bọn họ cùng nhau về kinh thành."
Sau khi Thiên Vũ Hàn nghe xong, không nói gì, chỉ hừ nhẹ một tiếng, sau đó nói: "Mong những lời ái khanh nói là sự thật."
Đừng xem hắn là kẻ ngốc nữa, dáng vẻ không nguyện ý của Tô Ngưng Nguyệt khi nghe thấy thánh chỉ của hắn, hắn vẫn chưa quên đâu, nói trắng ra, chẳng phải là không muốn hồi kinh sao? Nhưng hắn giống một kẻ không dễ nói chuyện đến vậy sao? Rất rõ ràng, hắn không hề dễ nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận