Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 979: Nữ Tử Mặc Đồ Trắng (2)

Chương 979: Nữ Tử Mặc Đồ Trắng (2)Chương 979: Nữ Tử Mặc Đồ Trắng (2)
Tô Ngưng Nguyệt cũng không hỏi gì nữa, chỉ yên lặng ngồi đọc sách và nói chuyện cùng với Thiên Vũ Hàn một lát, về cơ bản đều là nàng nói, Thiên Vũ Hàn thỉnh thoảng chỉ ậm ờ một hai tiếng.
"Vũ Hàn, chàng nói xem sau này nếu như ta cũng già rồi thì chàng có đi tìm những nữ tử xinh đẹp hơn không?" Tô Ngưng Nguyệt có chút buồn chán hỏi Thiên Vũ Hàn, Thiên Vũ Hàn đang đọc sách, nghe thấy nàng hỏi như vậy thì ngẩng đầu lên nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Trong cái đầu nhỏ bé này của nàng toàn là cái gì vậy? Ta có một mình nàng thôi đã bận tối mắt tối mũi rồi, nếu như còn có người khác thì ta chắc là phải mệt chết mất, sao có thể có người khác nữa chứ." Thiên Vũ Hàn thản nhiên nói.
"ồ." Tô Ngưng Nguyệt lãnh đạm đáp lại một tiếng, nhưng trong lòng đang trộm cười.
Thiên Vũ Hàn cũng không để ý, nhưng không nhặt cuốn sách lên nữa, chỉ đè Tô Ngưng Nguyệt xuống dưới người mình, miệng tiếng thẳng tới.
Mãi đến lâu sau hai người mới tách nhau ra, ánh mắt Tô Ngưng Nguyệt mơ mơ màng màng nhìn Thiên Vũ Hàn, có cảm giác vô tội và không hiểu gì, nhìn khuôn mặt vô cùng quyến rũ của Tô Ngưng Nguyệt, Thiên Vũ Hàn không thể nào chịu nổi nữa, trực tiếp biến thành sói, đèn Tô Ngưng Nguyệt xuống.
Rất nhanh cảnh tượng trên giường khiến người ta mặt đỏ tía tai, đến cả những vì sao ở bên ngoài cũng phải trốn vào trong tâng mây.
Buổi sáng hôm sau.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, đưa tay sờ sang bên cạnh, lạnh lẽo đúng như dự liệu, Tô Ngưng Nguyệt cũng không lưu tâm.
Chuẩn bị dậy, nhưng sự đau nhức ở thân dưới khiến động tác của nàng dừng lại, Tô Ngưng Nguyệt nghiến răng nghiến lợi thâm chửi mắng, cái tên không biết đường tiết chế kia.
Tô Ngưng Nguyệt bất đắc dĩ chỉ đành chịu đựng sự đau nhức mà mặc quần áo vào, khi Tô Ngưng Nguyệt bước xuống giường, trên người xuất hiện mấy vết đỏ nhỏ, chứng tỏ tình hình đêm hôm qua mạnh mẽ đến thế nào.
Tô Ngưng Nguyệt vừa cử động liền thấy đau nhức, trong lòng vẫn luôn oán trách Thiên Vũ Hàn, cái con người này sao mà không biết tiết chế lại một chút chứ?
Hôm nay Tô Ngưng Nguyệt vẫn còn có việc phải làm, thái độ tối hôm qua của Thiên Vũ Hàn đối với Thiên Vũ Trạch nên nàng quyết định phải tới phủ Thần Vương một chuyến, nàng phải đi giải quyết cái tên kia.
Nàng không quan tâm đặc biệt gì đối với người kia, chỉ đơn thuần là Thiên Vũ Hàn khá quan tâm đến hắn ta, vậy thì nàng thân là tẩu tử thì cũng nên quan tâm hắn ta một chút.
Đừng thấy Thiên Vũ Hàn bình thường lạnh lùng tàn nhãn là vậy, nhưng chỉ có một mình Tô Ngưng Nguyệt hiểu, hắn là một người rất coi trọng tình thân, chỉ cần trong phạm vi bảo vệ của hắn thì người đó rất dễ làm tổn thương trái tim của hắn.
Tô Ngưng Nguyệt lê thân thể có chút mệt mỏi ra khỏi hoàng cung và đi thẳng tới phủ Thần Vương, định đi tìm tên Thần Vương kia.
Lân này Tô Ngưng Nguyệt lại cải trang thành hình dáng của một nam tử, ăn mặc như một công tử, rất nhiều tiểu thư ở trên phố đều liếc mắt đưa tình với nàng.
Lúc đi tới một tiệm thuốc, ở đó ồn ào náo nhiệt, như thể là xảy ra chuyện gì vậy, Tô Ngưng Nguyệt vốn dĩ không có ý đi hóng chuyện, nhưng sau đó nghe được một giọng nói khá lạnh lùng, bước chân lập tức dừng lại.
Nhìn tới chỗ phát ra tiếng nói, một nữ tử mặc đồ trắng lạnh lùng đứng ở đó, không ăn nhập với cảnh vật xung quanh, giống như là tiên nữ giáng trân, mặt đeo mạng che mặt nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được dung mạo tuyệt đẹp của nàng ta. Giọng nói lạnh lùng một lần nữa vang lên: "Thật tình cờ ta là một đại phu, ta có thể chữa trị vết thương của ngươi, để ta xem đi."
Người nằm trên mặt đất kia cơ thể co quắp, như thể là không ngờ rằng người này lại còn biết vê y thuật, không ngờ lần này lại tính sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận