Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 465: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (1)

Chương 465: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (1)Chương 465: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (1)
"Vâng, con biết rồi, tí nữa con sẽ đưa đệ ấy đến học đường. Giám sát xem đệ ấy có chịu khó học tập không.' Tô Ngưng Nguyệt đáp lại với vẻ vui sướng. Sau khi quay về phòng mình, nàng đột nhiên lại nghĩ tới Thiên Vũ Hàn, không biết bây giờ hắn đang làm gì nhỉ? Hắn có nghĩ đến nàng không? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Ngưng Nguyệt dần đỏ lên.
"Vương gia, hung thủ đang ở phòng thẩm vấn, ngài xem..." Thị vệ thân cận của Thiên Vũ Hàn hỏi, thấy vẻ mặt lạnh lùng của Thiên Vũ Hàn cũng không dám tùy ý suy đoán.
"Cứ để cho hắn ta đói vài bữa trước rồi lại nói sau." Thiên Vũ Hàn không nhanh không chậm nói giống như thể hắn đã lường trước được chuyện này.
"Vâng thưa Vương gia. Nhưng theo thuộc hạ thấy tuy rằng tên hung thủ này không phải là người có lá gan lớn nhưng hắn lại là người không dễ đầu hàng. Cả ngày hôm qua tra hỏi hắn nhưng vẫn không tra được gì.' Thị vệ thân cận thật cẩn thận nói với Thiên Vũ Hàn.
"Sớm hay muộn cũng sẽ điều tra ra thôi." Thiên Vũ Hàn nói.
Buồi sáng ngày hôm sau: "Quản gia, đưa ta đi đến phòng thẩm vấn, ta muốn xem hiện tại tên hung thủ đó đã chịu nói ra hay chưa." Thiên Vũ Hàn vừa nói vừa đi vào phòng thẩm vấn.
"Vương gia, ngươi cứ đánh chết ta đi, ta sẽ không nói đâu." Đôi môi của tên hung thủ run lẩy bẩy nhưng lại dám nói ra lời như vậy khiến Thiên Vũ Hàn cảm thấy rất kinh ngạc. Dù thế nào hắn cũng không ngờ tới một tên thoạt nhìn có vẻ lá gan rất nhỏ này thế nhưng lại có thể nói ra được lời kiên cường như vậy.
"Sao? Ngươi muốn chết hả? Không dễ dàng như vậy đâu." Dù sao Thiên Vũ Hàn cũng là người đã gặp qua việc đời nên trên mặt cũng không để lộ ra vẻ kinh ngạc gì. Hắn ta chậm rãi nói: "Vương gia, ta nói cho ngài biết dù sao ta cũng là người sắp chết rồi, ta cũng không sợ ngài đâu. Cho dù có bị giết chết thì ta cũng đã nghĩ tới kết quả khi làm ra làm chuyện này rồi. Hơn nữa ta nhất định sẽ không nói, ngài đừng làm chuyện uổng phí nữa." Tuy rằng hiện tại hơi thở của tên hung thủ đã rất suy yếu nhưng lời nói ra lại rất kiên cường mạnh mẽ.
"Được, vậy để ta xem rốt cuộc ngươi có thể chịu nổi được khổ hình này hay không." Thiên Vũ Hàn mỉm cười xoay người rời đi.
"Vương gia, nhìn qua hắn ta không giống như người có lá gan lớn thì làm sao hắn có thể chịu được khổ hình này, nhưng mà ý chí của hắn lại rất kiên định." Thị vệ thân cận của Thiên Vũ Hàn cực kỳ tò mò mà nói với Thiên Vũ Hàn.
"Chắc chắn phía sau hắn ta còn có người, nhất định người này cũng có nhược điểm của hung thủ." Dường như Thiên Vũ Hàn đã nghĩ tới gì đó.
"Đi gọi Tiểu Lục tới đây." Thiên Vũ Hàn nói với thị vệ thân cận.
"Vâng thưa Vương gia, thuộc hạ sẽ đi ngay." Thị vệ thân cận thấy dường như vẻ mặt lạnh lùng của Thiên Vũ Hàn có hơi thay đổi nên cũng không dám qua loa mà vội vàng chạy đi gọi Tiểu Lục tới.
"Vương gia, ngài tìm ta sao?" Tiểu Lục thận trọng hỏi.
"Ừm"" Thiên Vũ Hàn dừng một chút nói tiếp: "Ngươi có biết người nào ở trong cung không?" Thiên Vũ Hàn nghĩ đến biểu cảm thấy chết không sờn của tên hung thủ thì xác định chắc chắn hắn ta đã bị người nào đó uy hiếp, hơn nữa chắc chắn người này cũng không đơn giản.
"Không, không có, Vương gia. Sao đột nhiên ngài lại hỏi như vậy?" Tiểu Lục nghe thấy lời này của Vương gia thì có vẻ hơi lo lắng, hắn ta lắp bắp trả lời lại.
"Quả thật không có sao? Tiểu Lục, ta nói cho ngươi hay, ta làm vậy là đang muốn giúp ngươi. Nếu như ngươi không phối hợp cũng đừng trách ta thủ hạ không lưu tình. Loại nô tài không nghe theo lời chủ tử, không giữ lại cũng được." Thiên Vũ Hàn không nhanh không chậm nói, sự tàn độc trong ánh mắt khiến người ta không rét mà run. "Ngươi hãy nghĩ lại cho kỹ, suy nghĩ cẩn thận xong thì nói cho ta." Thiên Vũ Hàn nói xong cũng xoay người đi vê phòng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận