Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 221: Lên Núi Săn Bắn (1)

Chương 221: Lên Núi Săn Bắn (1)Chương 221: Lên Núi Săn Bắn (1)
"Đã biết rồi, tướng công." Thừa tướng nghe xong cũng yên tâm hơn, sau đó ông ta liền rời phủ vào cung.
Hàn Vũ Đồng vẫn còn ngủ trong phòng, bởi vì tối qua nàng ta suy nghĩ chuyện của Tiểu Mai rất lâu, nàng ta cũng không nghĩ ra ai sẽ đem chuyện này giá họa cho nàng ta.
Nàng ta cũng không biết gần đây mình đã đắc tội với ai, người đó lại to gan giết Tiểu Mai trong phủ.
Hàn Vũ Đồng căn bản không tin chuyện Tiểu Mai chết đuối, mà lúc này Hà Hương vẫn đang ở bên ngoài trông Hàn Vũ Đồng.
Thật ra Hà Hương ở bên ngoài trông chừng Hàn Vũ Đồng, không chỉ vì Thừa tướng phu nhân dặn dò, cho dù Thừa tướng phu nhân không dặn dò, bản thân nàng ta thỉnh thoảng cũng trông chừng Hàn Vũ Đồng.
Bởi vì Tiểu Mai bị hại, Hà Hương cảm thấy người đáng nghi nhất là Hàn Vũ Đồng, nhưng không có chứng cứ nào nên nàng ta chỉ có thể ở bên cạnh Hàn Vũ Đồng lợi dụng thời cơ tìm chứng cứ.
Tô Thần lúc này còn đang ngủ, Tô Mộc đã thức dậy rồi.
Sau khi Tô Mộc thức dậy, thấy Diêu Xuân và Tô Ngưng Nguyệt vẫn còn ngủ trong phòng.
Tô Mộc muốn lên núi săn động vật hoang dã về tẩm bổ cho Diêu Xuân, tuy rằng nói bây giờ họ có tiên lên chợ mua một ít gà nhà, nhưng Tô Mộc cảm thấy những con đó không có dinh dưỡng gì.
Tô Mộc nghĩ vậy liền đi lên núi.
Cho dù trên rừng nhiều chim muông thú rừng, nhưng họ cũng rất thông minh, vẫn luôn trốn trong hang động của mình không chạy ra, Tô Mộc thấy các bãy mình làm ra lại không có con vật nào mắc bẫy.
Tô Mộc không biết nên làm gì lúc này.
"Cũng đã đến giờ này rồi, chẳng lẽ ta cứ quay về như vậy sao?" Tô Mộc nghĩ.
Tô Mộc lại đợi ở đó thêm một lúc, thấy trong bẫy của mình không có thú nhỏ, cho nên một mình xuống núi.
Lúc này Tô Mộc muốn đi chợ mua thịt cho nương hắn ta, hắn ta sờ túi của mình.
"Trời ạ, ta lại quên mang theo tiền!" Tô Mộc nói.
"Nếu không đợi ngày mai mới đi mua thịt cho nương!" Tô Mộc nghĩ vậy liền quay về nhà, sau khi trở về thấy Tô Ngưng Nguyệt đang làm cơm trong bếp.
"Ca ca, huynh đi đâu vậy?" Tô Ngưng Nguyệt thấy Tô Mộc liên hỏi.
"Ta lên núi tìm thú rừng cho nương, nhưng đám thú nhỏ rất lợi hại, ta đợi cả nửa ngày bọn chúng cũng không xuất hiện." Tô Mộc không vui nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe vậy liên cười.
"Ca ca, đám thú nhỏ rất thông minh, ca ca yên tâm đi, lần sau Nguyệt Nguyệt đi với huynh chắc chắn sẽ bắt được một conl"
"Đúng rồi ca ca, hồi nãy Lưu thẩm có qua đây, còn đem một bát canh gà qua cho nương, Lưu thẩm nói đây là dùng gà rừng để nấu, rất dinh dưỡng." Tô Mộc nghe vậy liền vui vẻ.
"Lưu thẩm tốt với nhà ta quát" Tô Mộc nói.
Tô Ngưng Nguyệt liền gật đầu.
"Đúng vậy, nên ta phải tìm cơ hội nào đó đưa chút quà qua nhà Lưu Thẩm để cám ơn!" Tô Ngưng Nguyệt nói, Tô Mục gật đầu.
"Ta thấy làm vậy cũng được." "Được rồi, ca ca, huynh vào phòng nương gọi nương dậy ăn cơm đi, còn Tiểu Thần vẫn còn ngủ trong phòng đệ ấy, huynh cũng gọi đệ ấy dậy đi."
Tô Mộc gật đầu.
"Vậy giờ ta đi." Tô Mộc nói xong liền đến phòng Tô Thần trước.
Khi hắn ta mở cửa vào liên thấy Tô Thần vẫn còn ngủ ngon trên giường.
Tô Mộc thấy vậy liên nhẹ nhàng đi đến bên người Tô Thần.
Đột nhiên Tô Mộc nảy ra một kế hoạch, liền lớn tiếng nói với Tô Thần.
"Tiểu Thần dậy đi, mặt trời chiếu đến mông rồi!" Tô Thần đang say giấc nông đột nhiên nghe thấy giọng Tô Mộc liền vội vàng ngồi bật dậy.
Tô Thần trách móc nhìn Tô Mộc.
"Ca ca, Tiểu Thần đang ngủ ngon, sau huynh lại đánh thức tai"
"Đệ xem mặt trời đã lên cao rôi, mau thức dậy đi, tỷ tỷ ngươi cũng đã làm xong đồ ăn sáng, đệ còn ở đây ngủ nướng." Tô Mộc nói.
Tô Thân nghe xong liên bĩu môi.
"Ca ca huynh không biết đâu, hôm qua tỷ tỷ kéo ta đi một quãng đường núi rất xa, bây giờ ta cảm thấy đôi chân sắp tàn phế rồi!" Tô Thần nói.
Tô Mộc vừa nghe liền bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận