Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 688: Hận Ý (1)

Chương 688: Hận Ý (1)Chương 688: Hận Ý (1)
Thiên Vũ Hàn nghĩ, cũng đúng, thay vì cứ tự mình ở đây đoán mò, không bằng đi hỏi người biết rõ sự tình, liên nói: "Ra ngoài nói với An Vương Gia, cứ nói, xin phong Thế Tử vẫn là phong cho đích tử thì hơn, bảo hắn viết lại tấu chương rồi dâng lên đây. Còn có, cho Viện Phán của Thái Y Viện đến phủ An Vương một chuyến, xem thương thế của Vương Phi thế nào."
Trương Nghiêm đứng dậy đáp: "Rõ."Sau đó liền đi ra bên ngoài. Thiên Vũ Hàn nhìn Trương Nghiêm nói với Thiên Vũ An vài câu, Thiên Vũ An lập tức đứng dậy, chạy mất cả bóng rồi.
Buổi tối hôm đó, phủ An Thân Vương loạn như nồi cháo vậy, ai cũng không ngờ tới, An Thân Vương Phi vào cung một chuyến, trở về liền chọn tự sát.
Tạ Hồi đang được xem bệnh trong phòng, Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn ôm chặt hai đứa nhỏ ngồi ở bên ngoài nhìn thị nữ bận rộn ra ra vào vào lên lên xuống xuống. Hai mắt Tô Ngưng Nguyệt cũng cay xè, nàng tưởng rằng, A Hồi tỷ tỷ sẽ được hạnh phúc chứ.
Nàng vẫn còn nhớ lúc A Hồi tỷ tỷ xuất giá, nụ cười trên mặt vô cùng ngọt ngào, Ngô Nhiễm lúc đó còn trêu chọc nàng ấy: "Vương gia à? Ta nghe nói Vương gia có nhiều nữ nhân lắm đó, có khi nào tỷ sẽ bị bỏ rơi không, bị bỏ rơi cũng đừng có lo, chạy vào lòng bọn ta này."
Khi đó Tạ Hồi mặt đầy ý cười nói: "Ngô Nhiễm, muội đừng có trù ẻo ta, ta nói cho muội biết, ta cùng hắn là thanh mai trúc mã từ nhỏ cùng nhau lớn lên đó, ca ca của ta còn là thầy của hắn đó, mỗi năm vào ngày sinh thần của ta, hắn còn tặng quà cho ta nữa đó, hắn chắc chắn sẽ đối tốt với ta thôi."
Nhưng mà, người lúc đầu đối với nàng ấy rất tốt, bây giờ, đã không còn như vậy nữa, lúc mới ban đầu, có thể kiêu ngạo, nhưng mà, sau đó lại trở nên hiểu chuyện rồi. Viện Phán bước ra, Tô Ngưng Nguyệt lập tức tiến lên hỏi: "A tỷ của ta thế nào rồi?"Hắn đáp: "Thương thế không phải rất nặng, cũng may được cứu kịp thời."
Tô Ngưng Nguyệt thở ra một hơi, vẫn may, vẫn may, vẫn may là nàng phát hiện ra. A Nguyễn thăm dò hỏi: "Có cần phải báo cho Vương Gia không?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn nàng ấy một cái: 'Nếu hắn ta có tâm, hắn ta sẽ tự tới thôi."Ý này là, không cho nàng ấy đi thông báo. A Nguyễn vẫn luôn ở bên người Tạ Hồi, không có ai hiểu rõ cảnh ngộ của Tạ Hồi hơn nàng ấy nữa.
"A Nguyễn, ngươi nói cho ta biết, A Hồi tỷ tỷ sống thế nào?”
A Nguyễn cười nói: "Đương nhiên là rất tốt rồi, tiểu thư nói thế nào cũng là Vương Phi mà."Tô Ngưng Nguyệt nhìn nàng ấy rất mãnh liệt: "A Nguyễn, ngươi nói dối ta."
"Thật ra, hai năm trước vẫn còn tốt, ít nhất thì tiểu thư vẫn có Tạ gia làm hậu thuẫn, Ngô Trắc Phi cùng Vương Trắc Phi gia thế cũng rất lợi hại, nhưng mà suy cho cùng vẫn phải cố ky Tạ gia.
Sau đó, Thừa Tướng không còn nữa, Hoàng Thượng lập tức hạ lệnh tịch biên. Tài sản của Tạ gia đều mất hết, nhưng mà vẫn may là, Hoàng Thượng vân để cho người Tạ gia một con đường sống, nhưng bị đày đi nơi xa. Lúc đó, để cứu Tạ gia, tiểu thư không ngại đi cầu xin Ngô Trắc Phi còn có Vương Trắc Phi, bọn họ lấy đi một đôi ngọc bội mà Ngưng Nguyệt tiểu thư tặng cho tiểu thư kia. Nhưng mà, vẫn không giúp gì cho tiểu thư, còn ngược lại trào phúng tiểu thư nữa."Đôi ngọc bội kia nàng biết, đó là một đôi ngọc bội làm từ ngọc Ôn Lương, ngọc vốn dĩ có thể dùng để dưỡng thân, đeo loại ngọc bội này lên người, đông ấm hạ mát. Không ngờ, vậy mà bị người ta giành mất. Đó còn là nàng lấy từ trong không gian ra đó, trừ nàng ra, không ai có cả.
"Nhưng mà, quá đáng nhất là, bọn họ tặng miếng ngọc bội đó cho Hoàng Hậu nương nương, lọt vào mắt xanh của Hoàng Hậu Nương Nương. Sau đó, bọn họ dựa vào có Hoàng Hậu chống lưng cho, càng bành trướng bắt nạt Nương Nương hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận