Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 424: Thú Cưng Ham Ăn (2)

Chương 424: Thú Cưng Ham Ăn (2)Chương 424: Thú Cưng Ham Ăn (2)
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười khi nhìn thấy dáng vẻ Điềm Điềm với Mật Mật như thế này.
"Ta cũng không giải thích nhiều với các ngươi, các ngươi mau lại đây nếm thử đi" Tô Ngưng Nguyệt nói với bọn chúng.
Nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy Điềm Điềm với Mật Mật liền đi tới bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt tốn rất nhiều công sức để mở hộp đào ra, hương đào trong nháy mắt bay ra khỏi hộp.
Khi bọn chúng ngửi thấy hương đào, cả hai bọn chúng suýt chút nữa đều chảy nước miếng.
"Thật thơm quái" Điềm Điêm nhịn không được nói.
Tô Ngưng Nguyệt bật cười khi nghe Điềm Điềm nói.
"Đương nhiên rồi, đây là hộp đào do chính tay ta làm ra, lại bảo quản mấy ngày cho nên hương thơm đều tràn ngập ra rồi" Tô Ngưng Nguyệt giải thích cho Điềm Điềm với Mật Mật.
"Các ngươi chờ một chút, ta đi lấy cái gì đó cho ngươi thuận tiện ăn" Tô Ngưng Nguyệt cẩn thận mở cửa rời khỏi phòng mình.
Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng đi vào phòng bếp lấy ra hai cái bát nhỏ sau đó Tô Ngưng Nguyệt trở vê phòng mình.
Đợi khi nàng quay lại phòng đã thấy đào trong hộp không còn bao nhiêu nữa, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy cảnh này liền sửng sốt.
Nàng nhìn sang Điêm Điềm với Mật Mật, chỉ thấy hai tiểu huyết nhân sâm Điềm Điềm với Mật Mật đang nằm trên giường. "Tiểu chủ nhân chúng ta ăn no đến không dậy nổi rồi" Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ hai bọn chúng như vậy lập tức không nói nên lời.
"Sao các ngươi ăn nhanh như thết" Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật.
Điềm Điềm với Mật Mật sau khi nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy liền ngại ngùng nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Bởi vì hộp đào này thật sự ngon quá, liền không nhịn được" Lúc này Điềm Điềm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt bật cười sau khi nghe Điềm Điềm nói.
"Được thôi, các ngươi ở đây nghỉ ngơi một lát đi, ta ra ngoài trước đây" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật.
Điêm Điềm với Mật Mật gật đầu khi nghe Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Được thôi tiểu chủ nhân"
"Các ngươi tuyệt đối không được bị người khác phát hiện"
"Tiểu chủ nhân chúng ta tuyệt đối sẽ không để người khác phát hiện!"
Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm Mật Mật nói vậy thì yên tâm rồi, cứ như vậy Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi phòng.
Mà lúc này ở nhà cũ, Liễu Ninh vô cùng lo lắng cho đứa con Tô Liệt của mình.
"Tiểu tử Tô Liệt này rốt cuộc làm sao vậy? Tại sao lại không vui như vậy?" Liễu Ninh càng nghĩ càng cảm thấy không ổn.
Cứ như vậy, Liễu Ninh đứng dậy khỏi giường đi tới phòng Tô Liệt.
"Tiểu Liệt con có ở trong phòng không!" Liễu Ninh lúc này ở ngoài cửa phòng Tô Liệt nói.
Tô Liệt lúc này đang nằm trên giường nghe thấy ngoài cửa có tiếng của Liễu Ninh, liền từ trên giường đứng dậy. "Nương có chuyện gì vậy?" Lúc này Tô Liệt hỏi.
"Cho nương vào phòng xem, nương có chuyện muốn nói với con" Tô Liệt nghe được Liễu Ninh nói rất không tình nguyện đi đến mở cửa phòng mình cho Liễu Ninh.
"Hôm nay con làm sao vậy?" sau khi Liễu Ninh bước vào phòng nói câu đầu tiên với Tô Liệt.
Tô Liệt lắc đầu khi nghe Liễu Ninh nói.
"Không có chuyện gì" Tô Liệt nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh cau mày khi nghe Tô Liệt nói.
"Nói thật với nương đi, nương có thể nhìn ra hôm nay tâm tình của con không tốt." Liễu Ninh nói với Tô Liệt.
Tô Liệt nghe được Liêu Ninh nói vậy thì bĩu môi nhìn về phía Liễu Ninh bên cạnh.
"Nương người có biết không? Hôm nay con đến học đường nhìn thấy Tô Thần, hơn nữa xung quanh Tô Thần có rất nhiều người đối xử với Tô Thần rất tốt! Con cũng không biết chuyện gì đang xảy ra" Tô Liệt nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh cau mày khi nghe Tô Liệt nói.
"Mẹ không biết đã có chuyện gì xảy ra với con, nhưng con yên tâm, chuyện này mẹ sẽ lo liệu, con không cần phải quá lo lắng, hiện tại con nên tập trung vào việc học của mình đi." Liễu Ninh nói với Tô Liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận