Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 614: Bàn Chuyện Hôn Sự (2)

Chương 614: Bàn Chuyện Hôn Sự (2)Chương 614: Bàn Chuyện Hôn Sự (2)
Văn phu nhân nhìn thấy một ít y phục của Tô Mộc, sau đó trực tiếp mang tới nói: "Nhà thông gia, vài bộ y phục này rất hợp với Văn Phi nhà chúng ta, các người đưa cho Văn Phi dùng đi."
Diêu Xuân trợn mắt, vài bộ y phục bà ta nói chính là toàn bộ đồ của Tô Mộc, giờ lại bảo đưa cho Văn Phi, sao các người mơ đẹp thế? Bọn họ thậm chí mang hết cả y phục của Diêu Xuân ra, son và phấn hồng, còn có cả y phục của Nguyệt Nhi, trang sức cũng bị lôi ra, Diêu Xuân thực sự tức phát điên, những người này đang làm cái quái gì vậy?
Văn thị nhìn thấy thì cũng trợn mắt há hốc mồm, nhà bà ta đang làm trò gì vậy? Thực ra, Văn gia từ đầu đến đây đã coi Tô Ngưng Nguyệt như con dâu, mọi thứ trong nhà con dâu đều thuộc về nhà mình, như một đạo lý hiển nhiên.
Bà mối Vương ở một bên hoàn toàn choáng váng! Không phải họ đến định thân sao? Văn gia đây là đang làm gì? Bà tận mắt chứng kiến Văn tẩu ướm thử y phục lên người nhi tử của mình, mấy nữ hài tử khác cũng thử y phục cùng vài món đồ trang sức. Việc này thật chẳng ra thể thống gì, rõ ràng là họ chỉ đến đây để vơ vét đồ.
Diêu Xuân hít sâu một hơi, sau đó hỏi: "Các ngươi đây là muốn làm cái gì hả?" Văn đại ca liền hướng phòng bếp nhìn một chút, lại sờ qua bụng của mình: "Bà thông gia, bà xem đi, cũng đến giờ ăn cơm rồi, tất cả mọi người chúng ta đều đói bụng, nhà mọi người trưa hôm nay định cho chúng ta ăn món gì vậy? Thực ra cũng đều là người thân thích cả rồi, nay đều đến đây chung vui, không bằng giết thêm mấy con gà đi, ha ha!"
Bà mối Vương thật sự sắp ngất đi, bà nghĩ mình có lẽ phát điên rồi mới đồng ý chuyện này, nếu chuyện này lan ra ngoài, thanh danh của bà ta sẽ mất sạch.
Diêu Xuân nhịn không được hét to: "Ai là thông gia của các người? Đừng nói nhảm nữa, mau bỏ hết mọi thứ trong tay xuống cho ta, ngươi có nghe thấy không hả?"
Văn gia hoàn toàn không để ý lời nói của bà, thản nhiên đứng bàn tán về y phục và trang sức.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Mộc cũng vội vàng chạy về đến nơi, họ hoàn toàn choáng váng khi nhìn thấy sự bừa bộn trong nhà, sau đó nhìn thấy nương mình đang đứng giữa sân với vẻ mặt vô cùng tức giận.
Khi Diêu Xuân nhìn thấy Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt, bà lập tức cảm thấy mình đã tìm được người đáng tin cậy rồi, liền lao đến khóc lóc kể lể: 'Họ vừa đến đây đã xông vào phòng của chúng ta để lấy y phục trang sức, thậm chí còn muốn mang chúng đi. Không chỉ thế, mà còn đòi chúng ta phải giết gà để chiêu đãi bọn họ."
Nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt trở về, Văn gia quan sát kỹ nàng một chút, sau đó hài lòng gật đầu, quả thực nàng khá xinh đẹp, nhìn kỹ vẫn còn có khí chất của một tiểu thư khuê các, Văn Phi cũng hiểu rõ là cưới được một thê tử như vậy cũng tạm coi là xứng đôi với hắn. Đến lúc đỗ đạt rồi, để Ngưng Nguyệt làm thiếp cũng coi như là báo đáp Tô gia đã giúp đỡ hắn rồi.
Chỉ một lát sau, Đại Vượng dẫn theo một nhóm người tới, nói: "Nguyệt nhỉ, ta mang người tới rồi đây." Tô Ngưng Nguyệt chán ghét quay sang phía đám người Văn gia: "Trói hết bọn họ lại rồi đưa đến quan phủ, mọi thứ bọn họ lấy đều tính là vật chứng, mang hết tất cả theo cùng đi."
Khi nghe nói bọn hắn sắp bị đưa đi quan phủ, có rất nhiều người lập tức sợ hãi, bởi vì mặc dù bọn họ không coi ai ra gì, nhưng trong mắt họ, quan phủ vẫn là một sự tôn tại đáng sợ.
Văn đại ca lập tức nói to: "Tô Ngưng Nguyệt, ngươi muốn đưa cha nương cùng trượng phu của mình vào quan phủ sao? Ngươi như vậy là bất hiếu!"
"Cha nương? Trượng phư?” Tô Ngưng Nguyệt thật sự bị đám người này chọc cười,'Ta còn chưa thành thân, cũng chưa đính hôn, trượng phu ở đâu ra? Ta sợ là các người điên hết rồi có phải không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận