Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 145: Trúng Độc (1)

Chương 145: Trúng Độc (1)Chương 145: Trúng Độc (1)
Cứ như vậy Bắc Minh để cho những người đó trước rời đi, Bắc Minh nhìn thấy nhiều bạc như vậy Bắc Minh phân phó cho vài người hắn tín nhiệm phân phát bạc cho những người bị cướp.
Mà những dân chúng kia không biết sắp có một vị Bồ Tát sống xuất hiện ở trước mặt của bọn họ, bọn họ thật không ngờ chính là Bắc Minh sẽ phát bạc cho từng nhà...
Lúc này Bắc Minh nghĩ đến Tô Ngưng Nguyệt, hắn ta cũng không biết bây giờ Tô Ngưng Nguyệt đang làm gì, hắn ta thật sự rất sợ Tô Ngưng Nguyệt sẽ xảy ra chuyện gì, bởi vì dù sao Thiên Vũ Hàn giao Tô Ngưng Nguyệt cho hắn ta, hắn không thể để cho Tô Ngưng Nguyệt ở trong phạm vi và thời gian mình nhìn thấy xảy ra chuyện.
Cứ như vậy Bắc Minh nghĩ đến những chuyện đó liền vội vã đi tới nhà Tô Ngưng Nguyệt.
Đến nơi, Bắc Minh phát hiện phát hiện Tô Ngưng Nguyệt không có ở nhà, Bắc Minh cũng không biết Tô Ngưng Nguyệt đã đi đâu.
Bắc Minh đi phụ cận tìm Tô Ngưng Nguyệt, lúc này hắn ta đột nhiên nghĩ đến có phải Tô Ngưng Nguyệt lại đi lên núi tìm trái cây hay không, khi hắn ta nghĩ tới đây thì lại đi lên núi, võ công của hắn ta rất cao chỉ chốc lát liền đuổi theo bọn Tô Ngưng Nguyệt đang ở một bên đùa giõn.
Khi Bắc Minh nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, cứ như vậy hắn ta yên lặng đi theo sau Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Nếu như lúc này Tô Ngưng Nguyệt có chuyện gì, hắn ta sẽ lập tức vọt tới bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt ngăn cản tất cả mọi chuyện.
Mà lúc này Tô Ngưng Nguyệt bọn họ không biết là nguy hiểm đang dần đến, nguy hiểm đó không phải do con người gây ra, bọn họ tiếp tục đi về phía trước, nghĩ rằng phía trước nhất định sẽ có quả to hơn, ngọt ngào hơn đang chờ bọn họ...
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nóng lòng muốn khám phá mọi thứ trên núi, nhưng nàng biết nhất thời sẽ không thể hiểu hết toàn bộ ngọn núi.
Cứ như vậy, bọn họ tiếp tục đi về phía trước, lúc này, một con rắn độc ngửi được mùi hương của nàng, nó chậm rãi về phía đám người Tô Ngưng Nguyệt, mà lúc này đám người Tô Ngưng Nguyệt căn bản không nghĩ tới trong rừng cây lại có một con rắn!
Ngay khi Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc ở một bên nói chuyện, thì Tô Thần nhìn thấy một con rắn đang chậm rãi bơi về phía Tô Ngưng Nguyệt.
Khi hắn ta nhìn thấy, hắn ta vội vàng bảo Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc chạy đi, khi Tô Ngưng Nguyệt bọn họ còn không biết chuyện gì xảy ra, thì con rắn kia đột nhiên nhảy lên người Tô Ngưng Nguyệt, hung hăng cắn mạnh vào cánh tay của nàng.
Đúng lúc này Bắc Minh nghe được động tĩnh, hắn ta vội vàng vội vàng chạy về phía rừng cây, đi ngang qua liền nhìn thấy một con rắn đang treo trên cánh tay Tô Ngưng Nguyệt.
Bắc Minh thấy vậy, lập tức cầm kiếm trong tay lên, chém con rắn làm đôi.
"Tô cô nương, ta nhất định sẽ cứu ngươi!"
Sau khi Bắc Minh nói xong câu đó, ý thức của Tô Ngưng Nguyệt đã bắt đầu mơ hồ, Bắc Minh bảo Tô Ngưng Nguyệt nhất định phải kiên trì!
Cứ như vậy Bắc Minh cõng Tô Ngưng Nguyệt xuống núi, sau khi xuống núi Bắc Minh trực tiếp đưa Tô Ngưng Nguyệt tới một vương phủ ở Lĩnh Nam.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt đã hôn mê bất tỉnh, Tô Thần và Tô Mộc vẫn canh giữ bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt.
Sau khi đại phu xem xét tình trạng của Tô Ngưng Nguyệt, chỉ cần Tô Ngưng Nguyệt uống thuốc hai ngày sẽ không có chuyện gì, sau đó đại phu kia rời đi. Lúc này, Bắc Minh nghe được lời đại phu kia nói thì thở phào nhẹ nhõm, nếu như Tô Ngưng Nguyệt thật sự có chuyện gì, Vương gia của hắn ta chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn ta, bởi vì dù sao Vương gia phó thác Tô Ngưng Nguyệt cho hắn 1a.
Hôm nay Tô Ngưng Nguyệt lại xảy ra chuyện, hắn ta cũng trốn không khỏi sự trừng phạt của Vương gia, vì để cho Tô Ngưng Nguyệt có thể nghỉ ngơi thật tốt, cho nên Bắc Minh đã dẫn Tô Mộc và Tô Thần đi chỗ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận