Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 373: Điềm Điêm Bị Thương (1)

Chương 373: Điềm Điêm Bị Thương (1)Chương 373: Điềm Điêm Bị Thương (1)
"Ngươi yên tâm đi, chờ nương các nàng ngủ rồi, ta liền mang theo ngươi đi trên núi tìm đất ăn." Tô Ngưng Nguyệt nhìn một bên Điêm Điềm nói.
"Tiểu chủ nhân Điềm Điềm bây giờ liền đi ngủ!" Tô Ngưng Nguyệt nghe được Điềm Điềm nói lời này thập phần vui mừng!
"Điềm Điềm, ngươi nếu tỉnh lại nhớ gọi ta dậy, ta sợ mình sẽ ngủ quên..." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm.
"Tốt, tiểu chủ nhân, ngươi cứ yên tâm đi ngủ đi." Điềm Điềm nói.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt đã ngủ rồi, Điềm Điềm còn chưa phát giác vẫn còn mở miệng cùng Tô Ngưng Nguyệt nói chuyện.
"Tiểu chủ nhân, nếu không chúng ta mang Mật Mật đi thôi, vạn nhất Mật Mật tỉnh lại không nhìn thấy chúng ta thì phải làm sao đây?" Điềm Điềm tiếp tục cùng Tô Ngưng Nguyệt nói chuyện.
"Tiểu chủ nhân? Tiểu chủ nhân?" Lúc này vô luận Điềm Điềm như thế nào kêu Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt trước sau đều không để ý tới Điềm Điềm.
"Tiểu chủ nhân làm sao vậy, như thế nào không Điềm Điềm nói chuyện." Lúc này Điềm Điềm vừa nghĩ một bên mở mắt, Điềm Điêm nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt thời điểm phát hiện Tô Ngưng Nguyệt đã ngủ rồi.
"Ai, tiểu chủ nhân đi vào giấc ngủ cũng thật mau, ta nói như thế nào không để ý tới ta chứ...' Điềm Điềm lâm bầm lầu bầu nói.
Màn đêm dần buông xuống, khi Diêu Xuân bọn họ đã tiến vào mộng, Điềm Điềm liền tỉnh lại.
"Tiểu chủ nhân, tiểu chủ nhân, mau tỉnh lại đi, chúng ta phải ra ngoài tìm đất rồi, tiểu chủ nhân." Sau khi Điềm Điềm tỉnh lại thấy Tô Ngưng Nguyệt còn đang ngủ bèn nói với Tô Ngưng Nguyệt. Nhưng cho dù Điềm Điềm có nói cái gì với Tô Ngưng Nguyệt thì Tô Ngưng Nguyệt vẫn cứ nằm đó ngủ say sưa.
Điềm Điềm thấy Tô Ngưng Nguyệt không để ý tới nó, Điềm Điêm nghĩ ra một cách.
Điềm Điềm nhảy lên bụng Tô Ngưng Nguyệt, vừa nhảy vừa nói: "Tiểu chủ nhân, Mật Mật tỉnh rồi! Tiểu chủ nhân, Mật Mật đã tỉnh dậy rồi đó!"
Cách này của Điềm Điềm thật sự có hiệu quả, chỉ thấy lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời Điêm Điềm nói vội vàng mở mắt ra.
"Mật Mật, Mật Mật ngươi ở đâu?”Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa đứng dậy từ trên giường, Điềm Điềm còn chưa kịp từ trên người Tô Ngưng Nguyệt nhảy xuống, nó đã bị Tô Ngưng Nguyệt quăng qua một bên.
"Ai da ối!" Điềm Điềm đau điếng kêu lên một tiếng.
Mà lúc này Tô Ngưng Nguyệt chỉ quan tâm đến Mật Mật, nàng căn bản không chú ý tới Điềm Điềm.
Điềm Điềm thấy dáng vẻ của Tô Ngưng Nguyệt như vậy có hơi đau lòng.
"Tiểu chủ nhân, Mật Mật vẫn chưa tỉnh lại Lúc này Điềm Điềm ấm ức nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm nói lời này vội vàng đi tìm Điềm Điềm.
"Điềm Điềm, ngươi làm sao vậy?"Tô Ngưng Nguyệt thấy Điềm Điềm như vậy nhanh chóng nói với Điềm Điềm.
Điềm Điềm nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này, bĩu môi.
"Tiểu chủ nhân, vừa rồi Điềm Điềm ở trên người chủ nhân, người vừa đứng dậy bèn ném Điềm Điềm xuống." Điềm Điêm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Điềm Điềm nói, nhìn bộ dạng này của Điềm Điềm nàng thiếu chút nữa cười thành tiếng. Mà Điềm Điềm ở bên cạnh nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt còn đang đứng cạnh cười nó thì càng cảm thấy ấm ức hơn.
Tô Ngưng Nguyệt thấy Điềm Điềm như vậy vội vàng kiểm soát lại biểu cảm của mình.
"Điềm Điềm tiểu chủ nhân sai rồi, tiểu chủ nhân không nên không nhìn thấy ngươi." Tô Ngưng Nguyệt vội vàng xin lỗi Điềm Điềm.
Điềm Điềm nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này thì thở dài một hơi.
"Được rồi, tiểu chủ nhân, Điềm Điềm tha thứ cho tiểu chủ nhân." Điềm Điềm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Tiểu chủ nhân, bây giờ chúng ta đi thôi." Điềm Điềm nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm nói lời này nhìn về phía Điềm Điềm.
"Được rồi, đúng rồi, vừa rồi lúc ta đang ngủ nghe thấy ngươi nói Mật Mật tỉnh lại rồi, nhưng tại sao bây giờ nó còn đang ngủ?" Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nhìn Điềm Điềm đứng bên cạnh nói.
"Ừm, vừa rồi Điềm Điềm vì để đánh thức tiểu chủ nhân nên mới nói với tiểu chủ nhân như vậy thôi." Điềm Điềm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận