Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 565: Buồn Bực Không Vui. (1)

Chương 565: Buồn Bực Không Vui. (1)Chương 565: Buồn Bực Không Vui. (1)
Nhưng lúc đó cơn thịnh nộ bùng lên, không kìm chế được nên mọi chuyện đã trở thành như bây giờ, lão gia tử Tô gia lắc đầu nói: "Gia gia không trách con, không sao, ngày xưa lúc nó còn chưa bước vào cửa nhà Tô gia cũng đã có chút ngang ngược rồi, lúc đó ta nghĩ là thành thân xong có thể sẽ tiết chế hơn, không ngờ đại bá con thành thân xong thì càng ngày càng nhu nhược, làm cho Văn thị càng ngày càng hống hách ngang ngược."
Không biết lão gia tử Tô gia đang nhìn cái gì, tiếp tục hồi tưởng lại và nói: "Lúc đó bà nội con từng khuyên ta nói Văn thị này không phải người dễ chung sống, bảo ta để cho đại bá của con quyết suy nghĩ lại, nhưng lúc đó Tô gia chúng ta nghèo rớt mồng tơi, cả nhà chỉ trông chờ vào tiền công của phụ thân con để sống qua ngày, ta cắn răng để cho đại bá con thành thân với Văn thị, bây giờ Văn thị lại quấy rối khiến Tô gia chúng ta không ai được yên, ta cảm thấy rất hối hận."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn dáng vẻ hối tiếng của lão gia tử Tô gia liền cảm thấy không thoải mái, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Gia gia, đây đều là những chuyện đã qua từ lâu rồi, chúng ta không nhắc đến nữa, lần này Văn thị chắc là có thể tạm dừng một thời gian, đi thôi, cháu gái đưa người về nhà."
Nói rồi, Tô Ngưng Nguyệt thanh toán tiền và đưa lão gia tử Tô gia về nhà.
Trên đường trở vê Tô gia, xe bò long lên sòng sọc, khiến Tô Ngưng Nguyệt ý thức được là nên mua một phương tiện để đi lại, có điều chuyện này tạm thời chưa nói ra, sau khi vê đến nhà, Tô Ngưng Nguyệt mở cổng lớn ra trước, quay người chuẩn bị đi tới đỡ lão gia tử Tô gia thì nhìn thấy Lý Thần Dật đã cõng lão gia tử Tô gia ở đằng sau lưng rồi.
Tô Ngưng Nguyệt bèn nói với Đại Vượng: "Đại Vượng ca, phiên huynh mang xe bò tới nhà Nhị Ngưu thúc giúp muội."
Đại vượng cười nói: "Không sao, Nguyện muội tử, có việc gì cần đến ta thì cứ nói một tiếng, vậy thì ta đi trả xe bò trước nhé, trả xong ra về nhà luôn, bây giờ nương ta chắc là cũng đang ở nhà, ngày mai ta lại tới."
Tô Ngưng Nguyệt một lần nữa cảm ơn: "Được, vậy Đại Vượng ca đi đường cẩn thận một chút, sau khi xử lý xong những việc rắc rối trong nhà ta sẽ làm món ăn mới cho Đại Vượng ca."
Nghe tới món ăn mới, vẻ mặt Đại Vượng tràn ngập sự mong chờ, vội vàng nói: "Được, vậy ta sẽ đợi món ăn của Nguyện muội tử."
Nói rồi, Đại Vượng đánh xe bò rời đi, Tô Ngưng Nguyệt cùng Lý Thân Dật đang cõng lão gia tử Tô gia đi vào nhà, Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy lão gia tử Tô gia được cõng về, tim bà gần như nghẹn lại, vừa chạy vội ra đón, vừa lo lắng nói: "Sao vậy, buổi sáng không phải vẫn bình thường hay sao."
Tô Ngưng Nguyệt đề nghị Lý Thần Dật đưa lão gia tử Tô gia vào trong nhà trước, sau đó kể chỉ tiết lại chuyện hôm nay Văn thị tới tiệm đồ ăn vặt cho mẫu thân nhà mình nghe, Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt sau khi nghe xong, lo lắng nói: "Đánh gãy chân của Văn thị thật sự là không sao chứ?”
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Nương, người đừng lo, mau vào xem gia gia thế nào đi, tất cả đã có con rồi."
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt mặc dù lo là Văn thị sẽ trả thù, nhưng bây giờ cũng không có biện pháp nào khác, nên chỉ có thể vào xem xem lão gia tử Tô gia thế nào trước thôi, Lý Thân Dật đặt lão gia tử Tô gia xuống giường, cơ thể của lão gia tử Tô gia vẫn còn rất yếu, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi thêm là được .
Lão gia tử Tô gia nằm trên giường, nhìn chằm chằm lên trên, cũng không biết là đang nhìn cái gì, mặt không chút biểu cảm nói với Lý Thần Dật: "Cám ơn."
Lý Thần Dật đáp lại: "Không cần cám ơn đâu ạ, đây đều là những việc con nên làm."
Lão gia tử Tô gia nói tiếp: "Cái gì nên làm, cái gì không nên làm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận