Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 845: Suy Đoán (2)

Chương 845: Suy Đoán (2)Chương 845: Suy Đoán (2)
Ở phía bên kia, Vương công công dẫn người đến lối vào hội quán.
"Các vị, đến đây đã không còn việc để nô gia can dự, mọi thứ bên trong đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu các vị có nhu cầu gì khác, xin tùy ý báo cho các tiểu tử ở phía bên trong." Hoàng tử mỉm cười nói.
"Được rồi, tạ ơn Vương công công." Anh Cách nhẹ nhàng nói, Anh Cách cũng so sánh một hồi, không có gì quá phận hay thất lễ, nhìn chung thì hắn rất hợp quy củ.
"Không cần khách khí, đây là trách nhiệm của nô gia, vậy thì nô gia xin lui xuống." Vương công công khẽ gật đầu rồi rời đi, hắn vẫn đang xem xét Anh Cách, tính khí Anh Cách thể hiện ra bên ngoài, hắn đánh giá rất cao, còn có phần thưởng thức!
"Trước tiên các ngươi hãy tắm rửa sạch sẽ đi, thay y phục mới rồi đi đi đâu thì đi.” Anh Cách ra lệnh.
"Được, được." Đám người tản đi, Anh Cách quay đầu lại, nhìn thấy Nam Hiên Thập nhất hoàng tử của Nam Lăng quốc đang định lẻn đi, hắn đang trốn thì bị phát hiện, chỉ có thể tỏ vè thản nhiên, gãi đầu gãi tóc đi đến trước mặt Anh Cách.
Nam Hiên, hoàng tử thứ mười một của Nam Lăng quốc, con trai út của Hoàng thượng và là con trai út của vương phi Nam Lăng quốc, từ khi sinh ra đã được đủ loại người chiều chuộng, chính vì điều này mà hiện giờ hắn đã trở thành người có tính khí như vậy.
Mẫu phi và phụ hoàng của hắn yêu yêu quý hắn, ngay cả các hoàng huynh cũng chiều theo ý hắn. Cho nên, nhân vật vô pháp vô thiên này đã phát triển thành một hỗn thế tiểu ma vương. Điều hắn sợ nhất không phải là người trên long ỷ uy nghiêm hay Hoàng tổ phụ của hắn mà là sợ hãi Anh Cách, sư phụ dạy võ thuật cho hắn.
"Tiểu tử ngươi đến đây, ngươi nói cho ta nghe lúc trước khi đi đến ngươi đã nói cái gì? Cam đoan không gây sự, không chạy lung tung. Chúng ta vừa vào kinh, ngươi liền bắt đầu gây chuyện? Nói cho ngươi nghe rõ, ngươi cũng biết chúng ta tới đây lần này là để cầu người ta trợ giúp. Ngươi hiểu rõ mà còn gây ra chuyện lớn như vậy, nói cho ta biết là tại vì sao hả?" Anh Cách tức giận quát lên.
"Chẳng phải là do tiểu tử kia chọc tức ta trước sao, bằng không ta cũng sẽ nhịn xuống, ta cũng biết chúng ta có mục đích, sao có thể tùy tiện phá hủy nó chứ, phải không Anh Cách thúc?" Nam Hiên lươn lẹo nói với Anh Cách đang trừng mắt nhìn hắn.
"Thằng nhãi này, đừng tưởng rằng ta không biết chủ ý của ngươi, nếu muốn thoát khỏi đây thì đừng hòng nghĩ tới nữa." Anh Cách nắm lấy tai của Nam Hiên, đứa nhỏ này nghịch ngợm đến mức ta không chịu nổi, không thể mặc kệ hắn được!
"Đứt đứt... Đứt tai... Anh Cách thúc... đứt tai ta mất!" Nam Hiên hét âm lên, tai hắn đau nhức vì bị xoắn, hắn chỉ còn biết kêu to, không còn cách nào đành phải cầu xin tha thứ!
"Được rồi, chúng ta đi thu dọn một chút, nhớ phải thể hiện được khí khái của bản thân." Nhìn Nam Hiên khoa trương cầu xin tha thứ nhanh như vậy, Anh Cách không khỏi mỉm cười, hắn thật sự không có cách nào đối phó với tiểu ma đầu này!
"Đã biết, đã biết rồi." Nam Hiên thật sự vẫn còn là một hài tử, vừa rồi hắn còn tới cầu xin tha thứ, nhưng bây giờ vừa mới buông ra, hắn lập tức làm mặt quỷ với Anh Cách rồi quay người bỏ chạy!
Nhìn Nam Hiên bỏ đi, Anh Cách lâm vào trầm tư, nhiệm vụ lần này thật sự là một việc gian nan, Thiên Vũ Hàn cũng là một người không đơn giản.
Màu trắng kết hợp với vàng không xa xỉ và thô tục như một bộ toàn là màu vàng chói mắt, không chỉ không có cảm giác hỗn loạn mà thay vào đó thể hiện vẻ uy nghiêm, uy quyền của người có địa vị cao trong cung điện.
Bên ngoài cung điện, sứ thần Nam Lăng chỉ có thể thở dài ngao ngán nhìn ngự thư phòng được trang hoàng đơn giản mà đầy khí chất, tuy không hết sức xa xỉ nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy khinh thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận