Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 446: Rơi Vào Cạm Bẫy (1)

Chương 446: Rơi Vào Cạm Bẫy (1)Chương 446: Rơi Vào Cạm Bẫy (1)
"Không thành vấn đề, các ngươi đi cùng đến nhà tôi một lát, tôi lấy thỏ cho các ngươi." Người kia nói với hai nha hoàn kia.
Hai nha hoan kia nghe lời mà người kia nói thì cảm thấy hơi lo lắng.
"Ngươi yên tâm đi, ta không phải là người xấu, sẽ không làm gì các ngươi đâu." Người nông dân đó nói với hai nha hoàn kia.
Hai nha hoàn kia nghe lời mà người nông dân đó nói ra và suy nghĩ về điều đó.
"Chúng ta đi thôi, nếu như không đi, đến lúc Vương Gia trở về chúng ta không có cách nào giải thích rõ ràng được." Một trong hai nha hoan nhẹ giọng nói với nha hoan kia.
Nha hoàn kia gật gật đầu.
"Được rồi." Vậy là hai nha hoàn này đi về nhà của người kia với hắn ta.
"Bây giờ các ngươi ngồi đây một lát, có khát không, ta pha cho các ngươi một ly trà, sau đó ta đi bắt thỏ." Người kia nói với hai nha hoan kia xong rồi pha trà cho bọn họ.
Hai nha hoan kia đi một quãng đường xa như vậy đúng thật cũng có hơi khát nước.
Nha hoàn không chút tâm tư cứ như vậy mà uống trà.
Bọn họ nhìn thấy người kia vẫn còn chưa đi bắt thỏ.
Một nha hoàn bèn nói với người kia: "Ngươi nhanh đi bắt thỏ đi, bọn ta còn vội quay trở vê!"
Người đàn ông kia nghe những lời này của nha hoàn nói bèn bật cười.
Lúc đó nha hoan kia cảm thấy có chút không đúng nàng ta kéo một nha hoàn khác bên cạnh muốn bỏ chạy, bỗng nhiên hai chân mềm nhữn cứ như vậy mà ngã vật ra đất.
Hai nha hoan kia không ngờ rằng người nông dân này sẽ bán bọn họ đến Vạn Hoa Lâu.
Người nông dân đó báo cho quản sự của Vạn Hoa Lâu, nói chỗ hắn ta có hai nữ tử xinh đẹp. Sau khi quản sự của Vạn Hoa Lâu nghe thấy lời mà người kia nói thì vội vàng cầm đồ trên tay rồi dẫn theo người tới nhà của hắn ta.
Quản sự nhìn hai nha hoàn kia nằm trên đất.
"Dung mạo cũng khá xinh đẹp."
"Một nha hoàn 20 lạng bạc." Người nông dân đó nói với quản sự.
"Cái gì?' Vậy mà ngươi đòi 20 lạng! Hai người ta cho ngươi 30 lạng. Giao dịch làm ăn lân này làm thì làm không thì thôi." Quản sự nói với người kia.
"Được rồi, 30 thì 30!" Trong lòng người kia nghĩ tự dưng có được 30 lạng bạc cũng rất tốt.
Vậy là tên quản sự kia cử thuộc hạ của hắn ta khiêng hai nha hoàn kia về Vạn Hoa Lâu.
Hắn ta nhốt hai nha hoan kia vào kho để củi, trói hai người bọn họ lại với nhau.
Sau khi thuốc hết tác dụng, hai nha hoan kia nhìn thấy khung cảnh xung quanh lạ lãm xung quanh này.
"Đây là đâu?" Một trong nha hoàn hoảng sợ.
Nàng ta nhìn thấy hai người bọn họ đều bị trói lại ở một nơi xa lạ.
"Hỏng rồi, chúng ta bị lừa rồi! Một trong hai nha hoàn nói với một nha hoàn khác.
"Lần này thì phải làm sao đây?”
Bọn họ lớn giọng kêu cứu, nhưng không có ai đến cứu bọn họ cả. Mà lúc này Thiên Vũ Hàn bọn họ sau khi trở về vương phủ, Thiên Vũ Hàn nhìn Tiểu Lục ở bên cạnh.
"Gọi hai nha hoan kia đến đây cho bổn vương." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nghe Thiên Vũ Hàn nói những lời này vội vàng đi tìm hai nha hoan kia, nhưng hắn ta tìm cả nửa ngày rồi mà vẫn không thấy hai nha hoan kia đâu.
"Hai nha hoan kia sao vẫn còn chưa về? Lễ ra bây giờ đã phải mua thỏ trở về rồi chứ."
Sau đó Tiểu Lục đi đến phòng của Thiên Vũ Hàn.
"Vương Gia, hai nha hoàn kia ra khỏi phủ vẫn chưa trở về." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn nghe thấy Tiểu Lục nói thì cau mày.
"Bọn họ đi được bao lâu rồi?" Tiểu Lục nghe Thiên Vũ Hàn nói thế thì bèn tính nhẩm một chút.
"Khoảng hơn hai canh giờ rồi." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn nghe Tiểu Lục nói thế thì cau mày.
"Bọn họ xảy ra chuyện rồi sai người đi tìm đi!" Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nghe xong những lời của Thiên Vũ Hàn nói vội vàng sai người rời khỏi vương phủ đi tìm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận