Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 642: Lôi Kéo Người Nhập Hội (2)

Chương 642: Lôi Kéo Người Nhập Hội (2)Chương 642: Lôi Kéo Người Nhập Hội (2)
"Các tỷ chỉ cần ở trong tiệm trông coi tiệm, tỷ chắc cũng biết, ta có rất nhiều chuyện, không thể quản được hết mọi thứ, A Hồi tỷ lại là người của đại gia tộc, rất khó ra ngoài, vì vậy, tất cả mọi thứ đều phải nhờ vào hai người các tỷ, và còn Tiểu Nhu tỷ, sau này tỷ sẽ lo hết toàn bộ tiệm son phấn, nghĩa là khi tỷ đi ra ngoài tham gia yến hội, tỷ sẽ quảng bá nó cho người khác nhiều hơn một chút."
Nghe được sự an bài của Tô Ngưng Nguyệt, mọi người đều cảm thấy khá hợp lý, hơn nữa, đây quả thực là chuyện bọn họ có thể làm. Thấy mọi người đều đồng ý, nàng mới nói tiếp: "Ta biết tính tình của các tỷ, cho nên, ta chia cho các tỷ nghe thử, ngoại trừ Phương Phương tỷ và Phân Phân tỷ, ta dự định sẽ chia cho các tỷ mỗi người 10% cổ phần, còn riêng Phương Phương tỷ và Phân Phân tỷ sẽ cùng lấy 10%.
Mọi người nhìn nhau, không biết có nên đồng ý hay không, nhưng Ngô Nhiễm lại nói trước: "Ta muốn 10% cổ phần này, sau này Dật Thần nhà chúng ta sẽ phải đi khoa thi, thế nên sẽ cần nhiều tiền hơn nữa, vì vậy ta nhất định phải kiếm thêm được một ít tiền."
Nghe thấy Ngô Nhiễm sẵn sàng chấp nhận, sau đó vài người còn lại cũng sẵn sàng chấp nhận những thứ này.
Tô Ngưng Nguyệt và Tạ Hồi lần lượt thở phào nhẹ nhõm, bọn họ thật sự sợ nhóm người này sẽ ngoan cố không chịu chấp nhận. Nhưng kết quả như vậy thì bọn họ rất mừng rồi.
Nếu việc đã được quyết định, thế thì tiếp theo còn có một loạt chuyện cần phải làm. Tô Ngưng Nguyệt sợ hai chị em Phương Phương và Phương Phân sẽ có hiểu lầm gì đó, cho nên nàng đi trò chuyện một mình với hai người.
Trước khi Tô Ngưng Nguyệt kịp lên tiếng, Phương Phương đã lên tiếng trước: "Ngưng Nguyệt, ngươi không cần nói nhiều, lời ngươi nói ta đều hiểu, hơn nữa, chúng ta cũng không định nhận lấy cổ phần ngươi chia, nhưng mà, mọi người đều chấp nhận, thế nên nếu ta không chấp nhận thì ngược lại cũng sẽ không tốt, cho nên ta mới chấp nhận chia cổ phần.
Hơn nữa, ngươi làm ăn rất giỏi, cho dù là nửa phần cổ phiếu danh nghĩa thì cũng đã rất nhiều tiền rôi, chúng ta rất biết ơn."
Nghe bọn họ nói như vậy, nói thật, Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy rất vui, nàng biết, hai tỷ tỷ không phải là người nông cạn như vậy. Hơn nữa, những điều này không thể tách rời khỏi những sự dạy dỗ ở nhà của bọn họ. Từ phụ thân của các nàng cũng có thể thấy được, những người con gái mà ông ấy nuôi dưỡng chắc chắn không phải là loại người nhỏ mọn đó.
Nói thật, Phương Phụ dự định cả đời này không có con trai, cho nên ông ấy luôn nuôi dạy hai chị em như một người con trai, cho nên tính cách của hai chị em này cũng rất giống con trai, rộng rãi và không so đo, mấu chốt là phải nhìn xa trông rộng.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười, sau đó nói: "Phương Phương tỷ, tỷ nhờ bác đến trông hoa cho chúng ta một loại hoa đi, chúng ta cũng muốn mở một vườn hoa của riêng mình, vốn tay nghề chăm sóc hoa của Phương Bá Phụ lợi hại như vậy, không biết ông ấy có bằng lòng giúp chúng ta không?”
Nghe nói phụ thân của mình cũng có việc làm, hai người bọn họ thật sự rơi nước mắt vui mừng, mặc dù hiện tại phụ thân của bọn họ đang làm công việc chăm sóc hoa, nhưng mà làm việc ở bên trong cao môn đại phủ, nói cho khó nghe thì ông ấy là một nô tỳ, không chỉ để chăm sóc hoa, mà còn để chăm sóc mọi người. Thật ra thì bọn họ cũng muốn thuyết phục phụ thân mình đừng làm điều đó nữa, nhưng không có lập trường, nếu phụ thân không làm nữa vậy thì thu nhập của gia đình sẽ từ đâu đến đây.
Bây giờ thì tốt rồi, ông ấy có thể đến nhà hoa làm việc, chưa kể đãi ngộ của Ngưng Nguyệt chắc chắn sẽ không tệ, nhưng cho dù là đãi ngộ có kém hơn một chút thì cũng tốt hơn là ở trong phủ đó, ít nhất không bị nhắc nhở rằng sẽ chết bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận