Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 741: Vô Liêm Sỉ (2)

Chương 741: Vô Liêm Sỉ (2)Chương 741: Vô Liêm Sỉ (2)
Tô Mộc rõ ràng không ngờ đến bên trong còn có tình huống phức tạp như vậy, hắn ta không bao giờ nghĩ rằng, Tô Ngưng Nguyệt lại bị người ta bắt trói và sau đó, còn bị ép hôn, đó là điều mà hắn ta làm thế nào cũng không ngờ được. Đám người nhà họ Đường thực sự là không thể tha thứ.
"Đường đại nhân, đã nghe lời muội muội ta nói chưa, nhà họ Đường các ngươi, thậm chí còn dám làm tổn thương muội muội ta, thậm chí còn dám khi quân, người đâu, kéo xuống, nhốt bọn họ lại trước."
Lời nói của Tô Mộc vừa dứt thì liền có tướng sĩ bước ra, sau đó bắt Đường Ý và Đường đại nhân lại, còn có phu nhân của nhà họ Đường về phía sau.
Đường Ý biết rằng chỉ cần mình bị kéo xuống, thì có thể sẽ không bao giờ có cơ hội bước ra, thậm chí có thể bị giết. Tội khi quân, là phải chu di cửu tộc.
Đường Ý không muốn chết, hắn ta nắm chặt quần của Tô Ngưng Nguyệt, sau đó nói: "Ngưng Nguyệt, không phải lúc bắt đầu mọi thứ vẫn rất tốt sao? Ngươi hãy nói với ca ca của người một tiếng đi, ta vẫn không muốn chết đâu."
Tô Ngưng Nguyệt cười khinh bỉ một tiếng, đập tay hắn ta ra, sau đó mới nói: "Đường Ý, ngươi có lẽ không biết, ngươi tự cho mình đúng quá mức rồi, ngươi cho rằng là ta thích ngươi sao? Tất cả đều là do người tự mình ảo tưởng mà thôi. Ta trước nay chưa bao giờ, chưa bao giờ thích ngươi. Ngươi biết không? Còn có, Tổng tham mưu Đường, thực ra ngay từ đầu, ta chẳng có ý định tranh giành công lao với ngươi, chỉ cần ngươi nói với ta, không làm những chuyện như này ở sau lưng ta, thì chuyện này ta cũng có thể coi như chưa từng nghe thấy chuyện thành hôn."
Nhưng ngươi lại chẳng làm như vậy, ngươi cứ muốn lén lén lút lút làm những chuyện này, vì vậy ngươi biết không? Đường Kiệt, sau khi ngươi làm ra những chuyện như vậy, lại còn mưu đồ muốn bắt ta, hủy diệt bằng chứng, và hơn nữa, ngươi còn muốn gả ta cho Đường Ý, mưu đồ bám vào ca ca ta, để đảm bảo rằng những ngày sau của ngươi có thể một bước lên mây, những suy nghĩ này của ngươi thật sự quá ích kỷ."
Đường Kiệt nghe xong, đã lâu mới không có tiếng đáp lại. Thực ra, ông ta thực sự không nghĩ đến việc Tô Ngưng Nguyệt thực sự không quan tâm đến những thứ này, ông ta cho rằng Tô Ngưng Nguyệt muốn chiếm lấy công lao của mình.
Nhưng bây giờ, ông ta biết mình đã sai rồi, nhưng cũng đã quá muộn, vì mọi thứ đã xảy ra, không còn cơ hội để tiếc nuối nữa.
Tuy nhiên, ánh mắt của Đường Kiệt nhìn sang phía Đường phu nhân ở bên cạnh, đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng ở trong đầu, sau đó hét lớn: "Chờ đã, ta có điều muốn nói."
Tô Mộc nhìn Đường Kiệt, không hiểu ông ta còn có gì để nói. Nhưng nếu Đường Kiệt đã muốn biện bạch thì hắn ta không thể không để ông ta nói.
Đường Kiệt có được tự do, sau đó nói: "Tô đại nhân, tất cả mọi thứ đều không phải là ta tự nguyện, mà là nữ nhân này, là nàng ta luôn xúi giục ta, ta ban đầu không có ý định như vậy. Chính là nữ nhân này, luôn nói với ta, vì vậy ta mới phạm phải lỗi lâm này. Mong đại nhân minh xét."
Đường phu nhân không ngờ rằng, người trượng phu luôn yêu chiều mình, lại trong một đêm có thể nói ra những lời như vậy với mình, đây là sao chứ?
Nhưng mình có thể làm gì, nói đến cùng, cả gia đình chết cùng nhau cũng tốt hơn là một mình mình chết chứ.
Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt nhìn nhau, Tô Ngưng Nguyệt không thể không ngờ được, Đường Kiệt lại mặt dày trơ trến đến như vậy, đây là sao chứ?
Tô Ngưng Nguyệt mặc dù không đồng ý với quan điểm của Đường phu nhân, nhưng dù sao, mọi hành động của Đường phu nhân đều vì Đường Kiệt. Nhưng vào lúc này, Đường Kiệt lại vì tính mạng của mình, thậm chí không ngần ngại đẩy thê tử đã bên cạnh mình suốt những năm tháng ra để hứng nhát dao này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận