Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 753: Kẻ Thù Chung Của Nữ Nhân (1)

Chương 753: Kẻ Thù Chung Của Nữ Nhân (1)Chương 753: Kẻ Thù Chung Của Nữ Nhân (1)
Thiên Vũ Hàn lạnh lùng nói: "Chương đại nhân, tất cả những gì trẫm làm đều có dự tính của mình, trẫm biết mình đang làm gì, ngươi yên tâm đi. Hơn nữa, ngươi còn nói với ta tiểu thư Tô gia rất tốt, vậy mà bây giờ ngươi đột nhiên nói với ta, nàng không thích hợp làm Hoàng hậu, là vì ngươi sợ nàng sẽ làm hư trẫm có đúng không? Chương đại nhân, trẫm đã là người lớn, không phải tiểu hài tử, trẫm biết mình nên làm gì, và không nên làm gì.'
Sau khi nói xong, Thiên Vũ Hàn nói: "Các ngươi nhớ kỹ, cáo phó kia phải dán cho mỗi người đều biết, trãẫm không hi vọng nghe được tin các ngươi lười biếng." Dứt lời, lập tức phẩy tay áo bỏ đi.
Chương đại nhân sững sờ ngay tại chỗ, lão ra bắt đầu suy xét lại mình, có phải thật sự quản nhiều hay không. Dù sao Hoàng Thượng cũng đã lớn, không cần mình mỗi ngày đều dạy hắn nên làm thế nào.
Cái triều đình này, chung quy là thiên hạ của người trẻ tuổi, ông ấy đã lớn tuổi thế này, vẫn là nên tu tâm đi, không có việc gì thì nên ở nhà ôm hài tử, chuyện nơi đây, quản nhiều như vậy làm cái gì, rõ ràng, Thiên Vũ Hàn không phải là tên hôn quân.
Bởi vì Thiên Vũ Hàn đã nói bản cáo phó này nên dán ở khắp nơi, cho nên đầu tiên là bắt đầu từ kinh thành, dù sao kinh thành cũng là nơi gần nhất.
Người dân trong kinh thành nhìn vào tờ cáo phó đã lâu không được đổi mới, còn tưởng là có chuyện gì quan trọng, không ngờ chỉ là một bức thư tình, còn là thư tình viết cho Hoàng hậu tương lai nữa chứ.
Bá tánh trong kinh thành nghị luận sôi nổi: "Không ngờ bệ hạ của chúng ta cũng rất thú vị đấy, còn viết thư tình cho hoàng hậu nương nương tương lai nữa chứ, lại còn dán ở trên bảng cáo phó này nữa."
Nhưng cũng có người bất mãn nói: 'Hừ, bảng cáo phó vốn là nơi dùng để dán những chuyện quan trọng, nhưng hiện tại bệ hạ lại làm ra chuyện này, đây là việc chỉ có hôn quân mới làm."
Căn bản mọi người cũng chẳng thèm để ý đến người nói năng hồ đồ này, có người tiếp tục nói: "Đọc cái này sao ta cứ cảm thấy Hoàng hậu nương nương của chúng ta không cần bệ hạ, sau đó bệ hạ của chúng ta lo lắng, cho nên mới nghĩ ra cách này để dỗ Hoàng hậu nương nương về vậy?"
"Xì, ngươi cho rằng Hoàng thượng sợ thê tử giống ngươi sao?"
Bản cáo phó này vừa được dán, không giống như một số quan chức nghĩ, bản cáo vừa được dán ra, có khả năng sẽ có người cảm thấy bệ hạ là một hôn quân. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại, sau khi trải qua việc này, mọi người mới cảm thấy, thì ra Hoàng đế cũng là người, cũng sẽ thích người khác, cũng sẽ sợ người khác, như vậy cũng chính là một người đang sống sờ sờ.
Thiên Vũ Hàn cũng không ngờ tới, hắn chẳng qua chỉ muốn dỗ cho Tô Ngưng Nguyệt vui vẻ, sao đột nhiên lại còn có thể kéo gần khoảng cách với dân chúng nữa chứ?
Khi nhìn thấy tình huống, Chương đại nhân cũng không phản đối gì nữa, mặc dù dụng ý của Hoàng thượng có thể không phải là như thế này, nhưng không hiểu sao trời xui đất khiến khiến hắn vẫn đánh cược chính xác cơ chứ? Bỏ đi, dù sao ông ấy cũng đã già rồi, không có gì không buông bỏ được cả.
Vốn dĩ cho rằng chuyện này sẽ chỉ nổi lên chút bọt sóng ở trong bá tánh, nhưng không ngờ cũng xảy ra mấy chuyện khá dở khóc dở cười trong nhà của vài đại thân.
Hôm đó, Chu Dật Thần về tới nhà, ôm hôn nhi tử và nhi nữ, lại thấy thê tử mình Ngô Nhiễm đang nhìn mình với vẻ mặt ai oán.
Chu Dật Thần ôm nàng ta, hỏi: "Sao vậy? Ai ức hiếp nàng sao?"
Ngô Nhiễm chu miệng, không vui nói: "Là chàng ức hiếp ta đấy." Nói xong liền quay về phòng mình, sau đó khóa cửa lại, không cho Chu Dật Thần vào phòng. Chu Dật Thần mờ mịt, sao hắn ta có thể không suy nghĩ cẩn thận được chứ, sao hắn ta có thể chọc tới tổ tông này được chứ, hình như dạo này hắn ta đâu có làm gì có lỗi với nàng ta đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận